ĐÔNG HÀ - Trang 31

Đông Hà rót một ly nước lọc, mời người đàn bà, tự nhiên cảm thấy như
mình là chủ nhân của căn nhà nhỏ. Người đàn bà nhận ly nước, tỏ vẻ ngạc
nhiên lắm.
- Xin lỗi nhé, tôi chưa được biết cô là gì của ông Thư.
- Cháu là Đông Hà, con gái của ông Thư.
- Đông Hà?
Người đàn bà nhắc lại, và nhìn Đông Hà chăm chăm. Đông Hà hơi xao
xuyến. Tia mắt của người nầy có một vẻ gì cảm động. Người có liên hệ gì
với ba? Sự đến thăm căn nhà nầy hình như cũng khá quen thuộc đối với
người.
- Cháu là Đông Hà? Cháu ở với ông bà Phong?
Đông Hà mở to mắt, gật đầu. Người đàn bà tự giới thiệu:
- Tôi là Niệm, bạn cũ rất thân của ba cháu và ông bà Phong.
- Dì Niệm? – Đông Hà reo lên – A, cháu biết rồi. Dì Niệm là bạn học
cùng lớp với ba cháu và cậu mợ Phong, phải không dì?
Người đàn bà tên Niệm lộ vẻ cảm động :
- Phải. Cháu cũng biết chuyện ấy nữa?
- Cháu không biết tên dì, chỉ nghe cậu mợ nhắc đến dì là một người
bạn rất thân khi ba cháu học ở tỉnh nhà, mà mới đầu, cháu cứ tưởng dì là…
Đông Hà không nói tiếp. Cứ tưởng dì là mẹ của cháu. Ba cháu và dì xa
nhau từ hồi xưa, cậu mợ cũng không hiểu vì sao. Còn mẹ cháu hầu như
hiện diện trong đời ba rất ngắn ngủi, rồi bỏ ba mà đi. Mẹ không có liên hệ
gì với cậu mợ Phong, với dì Niệm.
- Còn dì, dì biết rất nhiều về cháu. À không, dì được nghe ba cháu nói
rất nhiều về Đông Hà.
- Ba cháu nói sao hở dì?
- Một đứa con ông rất mong thấy mặt. Một đứa con gái mà ông tin
rằng sẽ có nhiều đức tính cao đẹp để ông đặt vào đó những kỳ vọng lớn lao.
Đông Hà rưng rưng, hỏi:
- Vì sao xui đẩy dì gặp lại ba cháu?
Dì Niệm mỉm cười:
- Thật giản dị, Đông Hà ạ. Dì đi công tác với đoàn thể của dì từ ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.