ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 100

Xem qua vài nước, trông đến những nhơn-vật ngày thường được tin

dùng, nghe lời-lẽ, ngó oai-nghi trong buổi luận-bàn hay khi thù-tiếp thì
phong-độ ấy cũng đáng khen, đáng theo, đáng mến, đáng yêu, mà đến khi
có nạn lại sửng-sốt, kinh-hoàng thì thử hỏi trong bọn ấy hơn hạc của Ý-
công được là bao nhiêu ? Thì tại sao dám dể-khinh Ý-công của nước Vệ ?

Bị đem ra dùng không phải là kẻ được dưỡng-nuôi hằng ngày ; kẻ

được dưỡng-nuôi hằng ngày lại không đem ra dùng ! Cho người thân nương
vào chốn an-ninh, buộc kẻ sợ ra nơi hiểm-trở, cho người quý hưởng lợi, ép
kẻ tiện chịu hại, làm vậy thì không khi nào tránh được họa của Vệ Ý-công.

Nhưng còn nghĩ thêm rằng : Hạc là giống chim, được ghi nơi Kinh

Dịch, được truyền trong Kinh Thi, được tao-nhơn mặc-khách mến-quý, thì
nào phải là giống chim thường ! Vậy mà khi Ý-công chở trên xe dành riêng
cho các quan đại-phu thì cả dân trong nước lại ghét hạc như diều hâu, kền
ó, thì đâu phải thương với ghét trước sau lại khác nhau ? Chỉ vì tội ở không
đúng địa-vị.

Là giống được quý-trọng mà khi sai địa vị, hạc còn bị ghét thế kia, thì

lũ chim khác khi sai địa vị sẽ bị thù ghét đến ngằn nào ! Vì vậy lòng ta biết
bao cảm-khái !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.