ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 99

thật trong trí-óc chẳng có gì, thì ngoài mặt hẳn là người, còn trong lòng có
khác gì giống chim hạc ?

Như lúc Tắc Hà (Tề) thạnh-vượng, nhà cao cửa rộng, liên-tiếp, đội

mão cao, đeo gươm dài, mặc áo rộng, cân-đai to, biện-bác đến việc trời, vẽ
cả hình rồng, vù-vù như ong vỡ ổ, như suối reo, xem chí-hướng dường vua
Võ, vua Thuấn, những hạng người như thế đi chật cả đường ; nhưng khi có
nạn « treo gân », có tù « tùng bá » thì chẳng có một ai ra tay đối phó ; như
thế, bọn đó cũng chỉ là bầy hạc của Vệ Ý-công !

Như lúc Hồng-đô (Hớn) thạnh-trị, những bực văn-hào chữ đẹp như dấu

chơn chim hay dấu trùng bò (chữ triện), tự khoe xuất-chúng, ngày nào cũng
tụ-họp đông-dầy, được ban tước phong quan uy-nghi rực-rỡ. Ai cũng tưởng
sẽ giúp cho nhà vua mưu cao kế sâu, nào dè khi có giặc Hoàng-cân, khi
thiên-hạ chấn-động, chẳng nghe kẻ nào dâng một kế-hoạch hoặc cầm gươm
ba thước ra giúp nước trong buổi loạn-ly, thì bọn đó khác gì với giống hạc
của Vệ Ý-công ?

Như trong niên-hiệu Vĩnh-gia (Tấn Hoài-đế), hạng người biện-bác

uyên-thâm đầy chốn triều-ca, uống rượu ngâm thơ, ngó xem vạn-vật, trí
khoáng-đạt, lượng rộng rãi như đã ra ngoài trần-tục, xem phong-độ như ánh
của ngọc châu, ngọc bích, mà khi gặp phải loạn Ngũ-hồ (Tấn mạt) lại để
cho dân-chúng bị giết như miếng thịt trên thớt, thì bọn đó cũng chỉ là bầy
hạc của Ý-công !

Như trong niên-hiệu Phổ-thông (Lương Võ-đế), buổi sớm bàn kinh

phật, bữa tối giảng đạo Lão, dân-chúng ngồi chung-quanh nghe bọn bác-bẻ,
vấn-nạn nhau sau thành tục của một nước, rồi ngày kia bị Hầu Cảnh vây
hãm tại đài thành. Các sĩ-đại-phu trong triều, quen thói kiêu-căng, lười-
biếng, chẳng còn biết cỡi ngựa, đành bó tay chịu chết, không dám chống-
cự, thì bọn đó cũng chỉ là lũ hạc của Vệ Ý-công !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.