ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 115

TẤN HOÀI-CÔNG GIẾT HỒ ĐỘT

Lỗ Hi-công thứ XXIII (636 trước tây-lịch)

TẢ-TRUYỆN. – Tháng chín, Tấn Huệ-công mất. Hoài công (thế-tử

Ngữ) ra lịnh cấm kẻ theo hầu công-tử đang trốn (Trùng-Nhĩ)

62

. Sau kỳ-hạn

một năm, ai không trở về sẽ bị tội, chẳng dung-tha. Có hai con là Mao và
Yển đương theo Trùng-Nhĩ ở Tần mà Hồ Đột không cho gọi về. Mùa đông,
Hoài-công cho bắt Hồ-Đột, bảo : « Gọi con về sẽ miễn tội ! » Đáp : « Con
làm quan, cha phải dạy trung, ấy là phép xưa. Đã ghi danh-sách và phó-thác
mình với một người rồi ở hai lòng là có tội. Hai con lão ghi tên nơi Trùng-
Nhĩ đã nhiều năm rồi, gọi về tức là dạy chúng hai lòng. Cha đã dạy con hai
lòng thì lấy gì mà thờ vua ? Không lạm-dụng hình-pháp là sáng-suốt của
bề-trên, cũng là ý-nguyện của bề-tôi. Lạm-dụng hình-pháp (dâm-hình) để ra
oai, thì ai mà không có tội ? Thần xin tuân theo mạng lịnh. »

Hoài-công cho giết Hồ Đột.

Bốc Yển cáo-bịnh không đi chầu (nghe chuyện) than rằng : « Trong

Kinh Thư nhà Chu có nói : Hình-phạt sáng-suốt, giết người để thị oai, dân
khó phục-tùng. Dân không thấy đức chỉ thấy hành-hình, làm sao có hậu
trong nước được ? »

*

LỜI BÀN. – « Xem việc người sáng, xem việc mình thì quáng », đó là

sự lo chung của thiên-hạ. Trông thấy mảy lông của mùa thu mà không trông
thấy lông nheo của mắt, sức mạnh cử nổi đảnh ngàn cân, không nhắc nổi
mình lên : thật là việc của mình cũng khó lắm thay !

Người đời ai cũng biết dùng lòng mình xem việc mình là khó mà

không biết dùng việc người để xét mình lại dễ. Nhơn việc người lành mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.