ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 158

kịp đuổi chúng. Họ Tấn-vân có con bất-tài, tham ăn uống, mê châu báu,
cướp chức-tước, ưa xa-xí, chẳng lúc nào hả dạ ; đặt thuế-má vơ-vét của dân,
không bao giờ chán ; không ngó-ngàng kẻ cô-quả, chẳng xót-thương kẻ
nghèo-đói : thiên-hạ ví cùng ba họ trên và gọi là « tham-mê ». Mới làm tôi
vua Nghiêu, ông Thuấn đã rước hiền-giả của bốn phương, đuổi bốn hung-
tộc, cho ra ngoài bốn cõi, chống ngăn quỷ Mị, quỷ Ly.

Cho nên khi vua Nghiêu thăng-hà, thiên-hạ đồng-tâm ủng-hộ ông

Thuấn lên ngôi thiên-tử vì đã cử mười sáu lương-tướng, bài-trừ được bốn
kẻ hung-bạo.

Vì vậy, nơi trong Ngu-thơ, kể công vua Thuấn có câu : « Kính bày năm

điển, dân-chúng đều theo », chẳng dám trái lời. Rồi thêm rằng : « Lo trị
trăm quan, trăm quan nên việc ». Kế tiếp : « Rước hiền bốn phương, bốn
phương hòa-mục, » chẳng còn ác hung.

Vua Thuấn thành được hai mươi công (cử mười sáu hiền, bỏ bốn dữ)

mới thành thiên-tử. Nay tuy Hàng-Phủ chưa thâu nạp một hiền tài, nhưng
đã trừ bỏ một hung-đồ. Đối với công-trạng của Thuấn-đế, trong hai mươi,
đã được một rồi. Như vậy, sau nầy may ra khỏi tội !

*

LỜI BÀN. – Nước Lỗ đã suy, chánh-quyền về tay Quý-thị. Sử-gia

đương thời chỉ thấy họ Quý cướp quyền mà không thấy được đầu mối của
sự cướp quyền đó. Đọc Tả-truyện đến đoạn Quý Văn-Tử đổi tên Bộc nước
Cử mới biết đó là đầu mối. Quyền, nếu do nhà vua nắm giữ, thì bề-tôi, chỉ
có tay không, làm thế nào mà cướp được ? Chắc phải có chỗ hở – một dịp
nào – bề-tôi mới thừa lấy đó ; chắc phải có danh gì, bề-tôi mới mượn lấy đó
; chắc phải có thuật gì, bề-tôi mới dùng lấy đó để cướp lấy chánh-quyền.

Lỗ Tuyên-công vừa cướp ngôi của anh

95

, bá-quan trong trào chưa hẳn

phục-tùng, dân-gian trong nước chưa trọn tin theo, quyền-hành chưa chắc
thuộc về tay ai, ngàn năm mới có dịp như thế, cho nên Quý Văn-Tử thừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.