ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 39

theo thờ Thái-thúc. Bằng không, trừ ngay đi. Để lâu, lòng dân sẽ sanh biến.
» Trang-công đáp : « Không sao ! Rồi cũng sanh biến. »

Sau khi đánh thuế hai ấp Bỉ, Thái-thúc đến đất Lẫm-diên. Công-tử Lữ

lại thưa : « Bây giờ nên trị ! Để lâu sẽ có hậu thuẫn rồi đắc nhơn tâm. »
Trang-công đáp : « Bất-nghĩa không hậu. »

Tu-bổ xong thành-lũy, Thái-thúc họp dân chúng trau giồi khí giới sửa

soạn quân sĩ xa giáp. Khương-thị xúi Thái-thúc mưu phản để đoạt ngôi. Khi
biết ngày giờ định thi hành, Trang-công bảo : « Được ! » Rồi sai công-tử Lữ
đem 200 chiến xa đánh vào ấp Kinh. Dân chúng ấp Kinh phản Thái thúc
Đoạn, Đoạn chạy qua xứ Yển. Trang-công vây xứ Yển tháng năm, ngày tân
sửu, Đoạn chạy ra xứ Cung.

Xuân-Thu chép : « Trịnh-bá thắng Đoạn tại Yển. » Đoạn không hiếu

đễ, cho nên Xuân-Thu không dùng chữ « em của Trịnh-bá ». Vì coi như hai
chư hầu tranh đua nhau nên viết « thắng » (chớ không nói « phạt »). Lại
chép « Trịnh-bá » (theo lẽ là Trịnh-Trang-Công) là có ý chê không biết dạy
em. Xuân-Thu không chép « chạy » (xuất bôn) là biết ý Trang-công muốn
giết Đoạn. Tuy biết phản mà để vậy cho có loạn, đó là cố giết. Không chép
những chữ ấy, Xuân-Thu cho biết Trang-công cố tâm, Đoạn không thể nào
thoát khỏi.

*

LỜI BÀN. – Người câu phụ phàng con cá, cá nào phụ được kẻ đi câu ;

thợ săn phụ phàng con thú, thú nào phụ được thợ đi săn ; Trang-công phụ
phàng Cung-thúc Đoạn, Đoạn nào phụ được Trang-công ? Uốn lưỡi câu và
tra mồi để gạt cá là do kẻ đi câu ; đào hầm, cặm bẫy để lừa thú là do thợ đi
săn. Vậy mà không trách kẻ đi câu, trở lại chê cá ăn mồi ; không trách thợ
săn, trở lại cười thú mắc bẫy, trong thiên hạ có lẽ nào như vậy hay chăng ?

Tánh của Trang-công : ngoài đố kị, trong nham hiểm, coi thường ruột

thịt như kẻ khấu thù, như quân nghịch tặc chực hãm vào đường chết ; vì vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.