ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 46

CHU, TRỊNH GIAO ÁC

Lỗ Ẩn-công năm thứ III (719 trước tây-lịch)

TẢ-TRUYỆN. – Trịnh Võ-công và Trịnh Trang-công đều là khanh-sĩ

của nhà Chu-Bình-Vương, hai lòng, muốn cho Quắc-công thế chức. Trịnh
bá giận. Bình-vương bảo không có ý đó. Vì lẽ ấy, Chu và Trịnh trao-đổi con
tin (Chu Trịnh giao chí).

Chu thái-tử tên Hồ qua làm con tin tại Trịnh ; Trịnh thế-tử tên Hốt đến

làm con tin nơi triều nhà Chu. Bình-vương băng. Người nhà Chu muốn giao
chánh-sự cho Quắc-công. Tháng tư năm đó, Thái Túc (tức là Thái Trọng)
nước Trịnh đem quân cắt trộm lúa mạch tại ấp Ôn. Mùa thu, gặt trộm lúa
hòa ở Thanh-châu (Lạc-ấp). Từ đó Chu và Trịnh giao ác.

Người quân-tử bàn rằng : « Chữ tín không do lòng thành thì sự trao

con tin là chuyện vô-ích. Nếu dùng lòng minh-bạch, dạ khoan-dung mà đãi
nhau, nếu dùng lễ-nghĩa mà giao-kết cùng nhau thì dẫu không con tin cũng
không gì ngăn-trở được sự hòa-hảo giữa hai nước. Thật vậy, nếu tin nhau
với tấm lòng minh-bạch thì dùng cỏ nơi khe, suối ao, hồ hoặc ngọn rau «
tần », « phiền », « ôn » hay « táo » hoặc dùng rổ, giỏ, nồi hay chảo, hoặc
dùng nước đọng hay chảy đều có thể đem cúng thần thánh, đem dưng lên
cho thiên-tử với các công-khanh. Huống chi nếu là người quân-tử ký-kết
điều-ước giữa hai nước, và theo đúng lễ-nghĩa, thì có cần gì đến con tin !
Phần đầu tiên của thiên « Quốc-phong » trong Kinh Thi, có bài « thể-phiền
» hay « thể-tần » hay trong phần thứ ba của thiên « Đại-nhã » có bài « hàng
vĩ » và « quýnh-chước » (đều tỏ rằng) có thể dùng những vật mọn để nêu sự
thành và tín. »

*

LỜI BÀN. – Thiên tử đối với chư-hầu cũng như chư-hầu đối với

khanh đại-phu. Họ Quý nước Lỗ, xem như vua Lỗ, tương-tợ là hai vua, vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.