ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 159

vịn vào thành giường, mồ hôi nhễ nhại. Thằng Hữu vội đỡ bà ngồi ngay lại,
nó đang loay hoay chưa biết xoay xở cách gì thì giọng bà cụ Vuông thều
thào:

- Cháu ra vườn chặt cây mía giã cho bà tí nước.

- Vâng ạ!

Thằng Hữu vội chạy vào bếp lấy con dao mong chạy ra vườn, khổ có

mấy hàng mía thì cây nào cũng còn bẹ xanh, có chặt vào giã thì cũng không
uống được, mía non nước sẽ chua lòm. Thằng Hữu đang tần ngần chưa biết
cách gì để có bát nước ngọt cho bà mát ruột thì cái Dần hớt hải về. Nó cười
toét toét vì bán hết được hai móm măng với giá khá đắt. Thằng Hữu vội kể
đầu đuôi câu chuyện cho cái Dần nghe. Đắn đo một lúc cái Dần bảo:

- Thôi, mày nhanh chân chạy ra cửa hàng thực phẩm nói khó với mấy

bà bán cho vài lạng đường kính vậy. Tiền đây, mày đi đi.

- Nhưng mua đường kính mình có tem phiếu đâu mà người ta bán? -

Thằng Hữu phàn nàn.

- Thế thì mới phải nói khéo. Thôi mày cứ đi đi để tao nom bà cho.

Nói rồi cái Dần móc túi đưa cho thằng Hữu năm đồng bạc nó vừa bán

măng. Thằng Hữu cắm đầu chạy một mạch đến cửa hàng thực phẩm. Nó
vừa thở vừa nói:

- Nhờ các chị linh động bán cho em xin lạng đường kính, em là học

sinh cấp 3, trọ học ở nhà bà cụ Vuông ở xóm Cây Nhội, bà cụ ốm nặng, cứ
đòi uống nước đường. Các chị linh động bán cho em nhá!

Mấy bà nhìn Hữu mặt lạnh lùng:

- Đưa tem phiếu đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.