ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 173

- Hữu đừng nghĩ gì về điều Dần vừa nói, Dần cũng không cắt nghĩa

được cái việc thế nào là tư nhân, tư bản đâu, nghe các thầy dạy trong bài
học, lại nghe bố bầm Dần bảo: "Nay mai có thế giới đại đồng, cả làng cả xã
đều làm chung, ăn chung" Dần nói thế thôi. Dần không ám chỉ những điều
Hữu đang thắc mắc đâu. Hữu cứ bình tâm lên đường cho cái chân thật
cứng, hòn đá thật mềm. Dần sẽ học thành kỹ sư bác sĩ để cổ vũ động viên
Hữu ở ngoài mặt trận...

Giọng cái Dần cứ rót vào tai làm nhòa đi cái tư duy lạ lùng đang nhập

nhòe trong đầu thằng Hữu. Nó quay lại thì gặp ánh mắt của cái Dần đang
tỏa sang mắt nó rất khác lạ. Thằng Hữu ngây ngô:

- Mày nhìn gì mà lạ thế?

Hai má cái Dần tự nhiên ửng lên:

- Có nhìn cái gì đâu. Hỏi gì mà ngốc thế!

Và những ngón tay của cái Dần tự nhiên cứ đan vào với những ngón

tay của thằng Hữu. Thằng Hữu giật mình, nó ngoảnh lại, ánh trăng trên núi
cũng dột xuống rụng đầy vào gương mặt cái Dần, in xuống mặt nước suối
sóng sánh, lung linh. Cả hai đứa đều gặp cái cảm xúc lạ lùng, nó ngỡ không
phải là chúng nó đang ngồi đây nữa. Nó gục đầu vào nhau, cái mùi con gái
ngầy ngậy ngọt từ cái Dần lan sang làm cho tâm trí thằng Hữu ngây ngất.
Nó vòng tay ôm ngang vai cái Dần. Cái Dần gục vào lòng thằng Hữu ngực
phập phồng thở và như có tiên Phật xui khiến đôi mắt cái Dần khép lại.
Tâm trí thằng Hữu ngập vào đôi mắt ấy. Chúng gù vào nhau, hai bờ môi
ngập lụt, cái vị ngọt chát từ đầu lưỡi tan nồng, sóng từ hai bờ tim cùng dội
lên đồng vọng. Cả hai đứa cùng đổ xuống nền đất phong sương giữa rừng
lấp lánh trăng sao. Bỗng vọng lên tiếng thằng Tùng gọi ơi ới:

- Hữu ơi, Dần ơi, về ăn cơm thôi, bà nấu xong rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.