ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 174

Tiếng gọi vọng ran khắp cánh rừng. Hai đứa nhoàng tỉnh. Cái Dần

lườm thằng Hữu bảo:

- Nhớp, làm đứt hết cúc áo của người ta rồi.

Thằng Hữu cười xòa bảo.

- Chả sao, về Hữu nhờ bà khâu lại cho.

Cái Dần cười:

- Ngốc, người ta tha bảo bà cho là phúc!...

Hai đứa cùng nhìn nhau âu yếm cười và đi một mạch về nhà.

***

Hai đứa về đến ngõ, thấy trong nhà nhộn nhịp người ngồi, người đứng.

Nó rón rén bước vào, thật bất ngờ trong nhà có đủ bố bầm cái Dần, thằng
Tùng, thằng Phú và lão Bành nữa. Giọng lão Bành rất to:

- Nhận được cái giấy thằng Tùng nó gửi về thế là bố rủ các bác cùng

lên đây để tiễn chân con. Việc tày giời thế mà con còn giấu bố, giấu dân
làng.

- Con có giấu đâu, định về đơn vị rồi sẽ gửi thư về sau. Con chả muốn

để bố và các bác phải vất vả. Đi bộ đội chứ có đi đâu mà lo. Nay mai sau
huấn luyện đàng nào con chả được về phép rồi mới đi xa.

- Đành vậy, nhưng nếu không có thằng Tùng nó cho biết, chả được

chứng kiến giây phút con thành anh bộ đội, bố buồn chứ.

Giọng lão Bành bùi ngùi. Hình như những ngày lão say rượu lại hiện

lên. Lão khẽ quệt tay ngang mặt. Lúc này bà cụ Vuông cũng từ dưới bếp
lên, Bà vận bộ váy áo của người Nùng, nom bà vừa bí ẩn vừa sang trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.