lửa trên chiến tuyến là có thật. " Tư duy như thế nếu là kẻ sống sót sau cuộc
chiến không những anh cũng chỉ là giặc, mà anh còn kéo theo một thế hệ
làm giặc nữa, đám giặc ấy còn tàn nhẫn hơn đám giặc đang lố nhố trước ta
bây giờ!... " Đúng sau cuộc chiến Thăng đã từng góp phần làm giặc gây
thêm nhiều tang tích cho những cánh đồng đã được những người ngã xuống
trong cuộc chiến giành giật về cho mẹ! Thăng lại ôm mặt khóc. Ngoài cánh
đồng những con đom đóm vẫn nhập nhòe bay lên. Trong phòng trực bà má
và cô y tá vẫn thức, dường như má nghe được từng nhịp thở của mỗi con
bệnh đang điều trị ở cái bệnh viện này và cả tiếng đập trong trái tim Thăng
nữa! Đời làm thầy thuốc má đã chữa lành bao vết thương cho con người
nhưng đã mấy ai biết được vết thương trong lòng má ngoài vợ chồng con
cái Hữu! Thăng vò đầu đau đớn, cái cột sóng trên dòng sông Máu năm xưa
lại duềnh lên cuốn Hữu trôi đi và câu chuyện má kể lúc vớt Hữu từ cái bè
rác nơi bến sông đưa về xóm Núi Khuất! Hữu ở đấy và cái vuông đất chỗ
Hữu yên nằm lại chính là bàn tay má nâng niu đặt Hữu xuống rồi lại đưa
Hữu về đây. Đời Hữu mãi mãi gắn bó với cánh đồng. Cánh đồng! Dù ở
trong kia, ngoài này, đêm đêm vẫn lấp lánh sáng lên ánh sáng kì diệu của
những con đom đóm!... Chính ánh sáng nhỏ nhoi này đã thắp sáng lại đời
Thăng và nó mãi mãi là đốm sáng lấp lánh của cánh đồng để con cái nhìn
vào đó mà đi về với ban mai. Nghĩ vậy, Thăng không còn bị cái bó đuốc
rực sáng ám ảnh trong đầu mình nữa. Thăng vịn tay vào song cửa và nghĩ
phải làm một bản kiểm điểm thật nghiêm túc trước cánh đồng Mẹ và linh
hồn Hữu!
2. Dưới cánh đồng
Người làng Thông đứng vòng trong, vòng ngoài quanh khu mộ nhà
Hữu. Sau lời điếu trọng thể của Thăng, bà má và Dần nhẹ nhàng đặt hài cốt
của các thân nhân xuống đất cánh đồng. Giữa nghi ngút nhang khói người
ta nhìn thấy hiện lên hình ảnh hai cha con người lính giải phóng cùng cúi
xuống nâng ba người lính ngụy đứng dậy. Ba người lính ấy cùng gù dưới
chân họ, không biết tại sao những làn hương cứ loang ra lan rộng khắp mặt