ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 40

múc cháo cho lão ăn. Ăn được nửa bát cháo thì lão Bành tỉnh táo, lão đảo
mắt ngơ ngác nhìn quanh nhà. Tất cả đều yên vắng chỉ có bà Tứ và thằng
Hữu ở bên lão. Tự nhiên trong hai hố mắt sâu hoáy của lão òi ra những
dòng nước tràn ngập lên hai cái đồng tử trắng dã của lão. Lão cất giọng
méo mó:

- Tụi đang ở đâu thế này? Thằng Hữu, mày kiếm ở đâu ra cháo ngon

thế!

Vừa nói lão vừa gượng ngồi dậy nhưng cái đầu lão không tài nào cất

lên được. Bà Tứ nhìn lão bảo:

- Ông cứ nằm yên đấy, thằng Hữu nó phục dịch. Ông uống nhiều rượu

quá bị trúng cảm, nó nhiễm vào não, may mà thằng cháu Hữu nó biết, chậm
một tí nữa thì ông cũng ra vườn Hốn nằm với giun rồi. Bệnh của ông hơi
nặng, bị bán thân bất toại đấy! Có khỏi cũng phải hàng năm nhưng cũng chỉ
đi lại được thôi! Ông cố ăn uống thật điều độ để đi lại được đừng để ỉa dề,
đái dầm thế này thì làm tội thằng cháu Hữu đấy!

Nói đoạn bà lặng lẽ đứng dậy.

Mùa hạ, mặt trời như cái lưỡi đỏ đọc bắt đầu thè lên đỉnh núi Châm,

nắng nhọn như những cái dùi lửa xuyên xuống làm cho những giọt sương
trên những tàu lá chuối bốc khói tan biến. Bầu trời cao vồng lên. Từ các
ngõ cổng đám thằng Phú, cái Dần, Cái Tráng... nhí nhéo gọi nhau đến lớp.
Thằng Hữu vẫn ngồi ở cái chõng với lão Bành. Nó nhìn lão, lão cũng nhìn
nó nhưng không ai nói với ai câu gì. Trong đầu thằng Hữu tự nhiên lại hiện
lên hình ảnh cái Dần đang rón rén đến chỗ vườn chuối nhà ông Tràng
Chức. Nó nhẹ thò tay nhấc tàu lá chuối khô lấy những quyển sách, quyển
vở bỏ vào cặp rồi lại lặng lẽ để cái mo cơm vào đấy cho thằng Hữu. Hình
ảnh cái Dần cứ lồ lộ trong mắt làm cho lòng dạ thằng Hữu rối bời. Nó gọi
to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.