ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 54

thật mà!...

Cả ba người cùng giương mắt nhìn thằng Hữu như nhìn một vật lạ từ

trên trời rơi xuống rừng rồi họ nói với nhau bằng một thứ tiếng mà thằng
Hữu không hiểu được.

Đoạn một người giơ bàn tay làm hiệu cho thằng Hữu lại gần. Bà ta

vẫn nhìn thằng Hữu từ đầu đến chân như thế một lúc bà cất giọng bằng
tiếng Kinh nhẹ nhàng hơn:

- Tao nhìn kỹ mày đúng không phải là đứa đi làm việc dối thật. Nhưng

đến nhà bà lang lấy thuốc thì đi đường này không đến được đâu, phải đi
con đường ở trên đầu mày kia- Vừa nói bà vừa chìa tay chỉ lên con đường
mòn bám ngang sườn núi chạy ngược lên mãi trên chỗ đỉnh núi đã có
những làn sương hút ùn lên. Giọng bà vẫn cộc lốc - Đấy, nó ở mãi trên đó
lố!

Thằng Hữu hoàn hồn vội khoanh tay chào cám ơn bà và cắm cổ leo

núi đi về phía ngôi nhà ở mãi tít chỗ có làn sương mờ đang phủ xuống kia.
Cứ nhằm con đường dốc nó leo ngược, đến chỗ cái gốc cây si đại thụ rễ
buông chùm xuống lòa xòa dọc lối vào ngõ, thằng Hữu đứng lại nhìn.
Trước mặt nó hiện ra như một tiên cảnh vừa lạ lùng, vừa quen thuộc. Nó
căng mắt nhìn sâu vào trong ngõ. Sau những chùm rễ si tua tủa buông
xuống là một căn nhà nhỏ nép gọn dưới tán cây si, tựa lưng vào vách núi
nhìn xuống cánh đồng ở dưới chân núi Lịch. Tiếng gà gọi con hòa vào tiếng
chim ríu rít trên cành tạo ra âm thanh vừa núi non huyền bí vừa dân dã quê
mùa thân thuộc. Ngẩn ngơ một lúc thằng Hữu mạnh dạn bước vào. Một
người đàn bà chạc tuổi bầm nó đang cặm cụi trước cái nong lớn đầy những
bó cây rừng đã được phơi khô. Thấy có người bà ngó ra. Thằng Hữu vội
khoanh tay ngoan ngoãn:

- Con chào bà ạ! Bà cho con hỏi đây có phải là bà lang ở bản Đồng

Mụng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.