ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 55

- Phải rồi đấy, con tìm đến ta có việc gì?

- Dạ, con là người Kinh ở ngoài ven sông Lô. Con nghe người làng

bảo bà chữa được cái bệnh co liệt, con tìm đến cầu được bà cho phúc lộc,
gặp thầy, gặp thuốc để bố con qua được bệnh hiểm nghèo!

- Ờ, con nói rõ căn bệnh đi!

- Thưa bà! Bố con mắc bệnh đã mấy tháng nay rồi. Nguyên nhân là do

ông ấy uống quá nhiều rượu. Tối hôm ông bị bệnh cũng do uống hết mấy
cút rượu một lúc, uống xong ngủ trần ở ngoài hè thế là bị cảm lạnh không
có ai biết, mãi khuya con đi đái mới phát hiện. Con kêu lên, hàng xóm chạy
đến vã nước đái vào mặt, bố con tỉnh nhưng từ đó một nửa người cứ bị tê
không biết gì, tập mãi bây giờ cũng mới chỉ động đậy được. Con đến đây
nhờ bà nếu còn phương cứu chữa bà giúp, con đội ơn suốt đời ạ!...

- Ơn huệ gì, ta làm thuốc cứu người, chữa được thì ta giúp. Bệnh ấy

còn có phương. Con chờ ta nhé!

Nói rồi bà đứng dậy đi vào trong chỗ có cái hòm bằng gỗ, một lúc bà

mang ra ba gói nhỏ, giọng bà ân cần:

- Con mang về cho vào cái ấm đất, mỗi gói uống một ngày, mỗi lần

đun cho ba loa nước, đun bằng củi than, nhớ đun nhỏ lửa, đun khi nào còn
khoảng một bát thì cho người bệnh uống, hết lại đổ nước vào đun lần thứ
hai, thứ ba trong ngày, cứ thế cho cả ba thang thuốc này. Khi uống hết
thuốc thấy người bệnh kêu đau xương, đau bắp thì lên đây báo ta, ta sẽ làm
cho khỏi hẳn.

- Con ơn bà thật nhiều - Vừa nói thằng Hữu vừa nâng ba thang thuốc

cho vào cái túi rếp, xong việc nó vội lần trong cạp quần lấy ra đồng bạc
trắng, giọng nó ấp úng - Con mới có ngần này của thay cho đồng tiền trả
công bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.