ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 79

em một lần nữa, em sẽ làm lại cuộc đời, chí ít em cũng sẽ là cái cột cho
thằng cháu Hữu nó lớn lên cùng được ăn học như đám cái Dần, thằng Tùng
ở làng Thông này, được như thế em chắc bố bầm thằng Hữu ở dưới âm phủ
cũng mát lòng, mát dạ và không oán trách em nữa. Còn việc riêng tư, nhất
là cái cô Khăn, nếu bác biết cô ấy ở đâu, bác giúp để cho cô ấy về với em
cùng chung sức chăm lo thằng Hữu thì em ơn bác suốt đời. Gần miệng lỗ
rồi em mới ngấm sự đời bác ạ! Em biết ơn cái thằng Hữu này lắm, nhờ nó
mà em sống được đến hôm nay. Nghĩ lại những lúc em đánh đòn nó mà ân
hận. Nhưng cũng thật lạ lùng, cái thằng này nó không hề thù oán gì em cả,
em sợ và nể nó là ở chỗ này. Nhiều lúc có hai bố con ngồi ở cái chõng tre
này, em vạch chân nó lên, chỉ vào những vết sẹo do roi cật nứa và dùi đục
em quất vào và hỏi nó, có thù oán không? Nó chỉ cười bảo: “Bố đừng nghĩ
chuyện cũ mãi làm gì cho nặng lòng, nếu con thù oán bố, con chả phải lặn
lội đi lên Đồng Mụng kiếm bà lang chữa thuốc làm gì. Những khi cực khổ
nhất con thường nhớ lời bầm con trăng trối: " Dù sao ông ấy cũng là cái cột
trong căn nhà này, bầm đã tự nguyện chọn ông ấy thay quyền hành của
người đẻ ra con, dù có thế nào con cũng phải sống đúng là đứa con nhé!... "
Và thằng Hữu nó đã sống đúng cái nghĩa đó, em phục nó, nể nó và ân hận
nhiều lắm bác ạ! Em đối xử với nó thật tàn nhẫn thế mà nó vẫn lầm lũi học
cái chữ, học nhờ qua sách vở của đám cái Dần và thằng Tùng với cái chai
đèn đom đóm nó tự đi bắt lấy. Thằng bé thật ngoan vừa kiên nhẫn vừa có
chí hướng bác ạ! Không biết cái gì cứ như đuốc sáng trong đầu nó? Em
đoán đấy không biết có phải là hồn sáng của bố bầm nó soi vào hay là
những cái chữ trong những quyển sách quyển vở của nó?

Lão Bành thở dài. Ông Bếp Thìn tròn mắt nhìn lão cười hà hà:

- Chú thế mà hay, nghĩ được thế là rất hay, chú phải tự tìm hiểu lấy,

hiểu để mà bù đắp cho nó, chú không đẻ nó, đừng nghĩ nó không phải máu
mủ ruột rà mà thịa. Trời cho chú báu vật đấy, đừng để nó tuột khỏi tay
mình! Tôi nghĩ thằng cháu Hữu nó vừa có dòng máu của ông bà Cúc lại
vừa có ánh sáng từ những nét chữ tỏa sáng nên nó kiên nhẫn và đôn hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.