DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 101

vào sâu bên trong đến trọng điểm LB. Cùng đi trong tốp này
còn có Thượng sĩ Huy, Trấn - một kỹ sư trạc tuổi bốn mươi;
Đặng Phúc Hành, một kỹ sư cùng "nhóm mười tám tên", và
một hạ sĩ nhân viên khảo sát tên Dũng. Dũng mới mười chín
tuổi, da trắng như con gái, má lúm đồng tiền, nhanh nhẹn,
hoạt bát, và luôn sẵn lòng làm mọi việc. Ngay từ phút đầu Ngọc
đã thấy mến cậu bé này.

Ngọc hỏi Thanh có mang giúp chăn và mấy cái áo ấm

không. Thanh ngớ ra vài giây rồi bật cười: mình quên mất, lúc
đi vội quá. Thôi cậu cứ đi đi, mình sẽ gửi vào cho. Ngọc đồng ý,
nhắc: Cậu nhớ gửi giúp nhé, vì mùa lạnh đến rồi. Thanh nhoẻn
đôi môi đỏ, cười rất tươi: Đừng lo. Đây là miền Trung, không
đến nỗi lạnh như miền Bắc đâu. Ngọc gật đầu đồng tình. Rồi
anh lôi từ trong ba lô ra mấy tờ giấy, đưa cho Thanh: Hồi thi
công X42, dân công đào rãnh chôn ống không thẳng, cứ ngoằn
ngoèo như con rắn, khi lắp ống, không hạ xuống rãnh được,
mấy anh thợ kêu quá trời. Nhất là khi có máy bay quần đảo,
đầu óc căng thẳng, có ông cáu, chửi thậm tệ những người đào
rãnh. Mình là kỹ sư hướng dẫn thi công, nghe mấy câu chửi ấy,
tự thấy xấu hổ. Căn cứ góc ngoặt cho phép của khớp nối ống,
mình đã thử giải một bài toán lượng giác đơn giản và thấy rằng
chỉ cần có cây nứa dài chín, mười mét kéo dọc rãnh là có thể
phát hiện chỗ rãnh cong quá mức, phải chỉnh sửa. Làm thế này
thì đảm bảo khi lắp, ống nhất định lọt xuống rãnh. Mình viết ý
tưởng này ra, nhờ cậu mang về gửi đăng tạp chí kỹ thuật của
Cục, may ra có ích cho các Công trường. Thanh liếc qua bài
viết, cất vào ba lô, giọng hào hứng: Ý tưởng hay đấy, cậu cứ yên
tâm mà đi. Mình sẽ đảm bảo gửi bài này cho tạp chí.

Tổ của Ngọc, Danh và Trấn được phân công đi dọc đường

12 lên đỉnh đèo Mụ Giạ để nghiên cứu đường chuyển ống, và
chờ Hồng để cùng vượt sang phía tây dãy Trường Sơn. Đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.