DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 102

mùa mưa, những trận bom cuối cùng mới chấm dứt được vài
hôm nên đường sá lầy lội. Chiếc xe Zil 157 chở mấy anh em cứ
nhảy chồm chồm, nghiêng ngả. Có những đoạn đất đá bị bom
đánh sạt xuống đường chưa dọn hết, xe phải lách chênh vênh
tưởng như chỉ một chút sơ ý là lăn xuống vực. Đi giữa ban ngày
hòa bình mà còn khó thế này, mới thấy khâm phục lính lái xe
Trường Sơn đã phải vượt bao cung đường còn gian nan hơn
trong đêm tối dưới đạn bom ác liệt.

Nhá nhem tối, tổ khảo sát hạ trại trên đỉnh đèo Mụ Giạ.

Con đường đá làm từ thời Pháp đoạn này còn khá nguyên vẹn.
Đỉnh đèo là Cổng Trời - một cái cổng lớn cho đường xuyên qua
núi. Cái cổng như một cái hang ngắn, nhưng một bên thành
hang mỏng mảnh như một cái cột đá. Không hiểu cái cổng này
là cái hang có sẵn hay do những người làm đường đục núi mà
thành. Cũng có thể là do cả hai. Giữa đỉnh đèo cao trên một
nghìn mét so với mặt biển, một cái cổng thường có mây quấn
xung quanh, gọi là Cổng Trời quả chẳng sai chút nào. Các
chàng lái xe qua con dốc dài hàng chục cây số từ Bãi Dinh lên
đây, trong đêm lúc nào ca pô cũng hướng lên trời sao, và chiếc
xe cõng hàng nặng nhọc vượt qua từng thước đường dưới đạn
bom, hẳn khi chui qua Cổng Trời cũng thấy lòng thanh thản
nhẹ nhàng, vì đây giống như cái mốc kết thúc một cung đường
gian khổ ở phía đông dãy Trường Sơn.

Trời đã tối. Mưa cuối năm ở miền Trung trên Trường Sơn

này sao rả rích ướt át lạ. Gần một ngày ngồi trên xe tải không
mui, đã quàng ni lông rồi mà quần áo ai cũng ẩm ướt hôi xì.
Vất vả lắm họ mới nhóm được lửa nấu cơm. Mệt, nhưng trong
cảnh hòa bình, ngồi quanh đống lửa dưới vòm đá, ăn cơm,
canh rau cải khô nấu với thịt hộp vẫn thấy lãng mạn. Ăn xong
mọi người lấy bài ra chơi đến tận khuya thì lăn ra ngủ. Đây là
đỉnh chia đôi đông tây dãy Trường Sơn. Đêm càng khuya,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.