DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 167

đọc những dòng tin về những trận đánh phá hủy diệt của máy bay địch trên
tuyến lửa Trường Sơn. Em đã nhận ra rằng đó không chỉ còn là nỗi nhớ của
cô em gái với một người anh. Em mong có một ngày gần nhất được gặp
anh, hoặc khi được đón anh từ chiến trường trở về, em sẽ được đặt bàn tay
mình trong bàn tay rắn rỏi ấm áp của anh và em sẽ là người con gái hạnh
phúc nhất.

Mọi việc ở nhà vẫn bình thường anh ạ. Bố mẹ em vẫn khoẻ. Anh Sơn

em đang phục vụ tại Quân y viện của Quân khu. Thỉnh thoảng anh ấy ghé
về thăm nhà. Lần nào anh ấy cũng hỏi thăm anh. Còn em đã tốt nghiệp ra
trường rồi. Vì em tốt nghiệp loại giỏi nên được phân công về dạy học ở
Trường Cao đẳng ở Hà Nội. Ở trong ấy chiến trường gian khổ, ác liệt, anh
nhớ bảo trọng anh nhé!

Chúc anh luôn mạnh khỏe và bình an.

Nhớ anh nhiều lắm.

Em Khanh.

Khanh đinh ninh lá thư này sẽ tới với Thục. Anh sẽ đón

nhận nó một cách chân thành, tha thiết như nỗi lòng cô lúc
này. Nhưng cô không biết rằng chiếc xe chở thư đã bị đánh
cháy giữa đường. Thục không hề biết rằng có một lá thư như
thế ở đầu kia nỗi nhớ đang trên đường vào với anh. Bởi vậy
chàng trai vẫn khắc khoải ngày đêm trong nỗi nhớ mà anh
nghĩ vẫn chỉ là đơn phương.

Đúng như nhận định của Chủ nhiệm Đinh Đức Thiện.

Ngay sáng mồng hai Tết, những trận bom B52 bắt đầu chà đi
xát lại trọng điểm 050. Tuy nhiên, do địa hình dốc, khi ngừng
vận hành, hầu hết xăng theo độ dốc của ống chảy vào kho.
Phần xăng còn lại trên tuyến ống rất ít, lại được cách ly nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.