DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 170

chưa thể lường được hậu quả. Tăng lao ra đóng van chặn
tuyến. Nhưng chưa đóng xong van thì anh đã loạng choạng, rồi
gục xuống bên tay van. Máu từ vai, từ ngực Tăng xối xả tràn đỏ
ống. Cái lưỡi lửa như nhỏ lại một chút, nhưng lại bùng lên cao.
Tôn chuyển tổ hợp điện thoại cho Thọ:

- Van chưa được đóng kín, Đại đội trưởng để tôi.

Tôn vọt tới đóng nốt những vòng quay cuối cùng. Có vẻ

như khó hơn vì máu của Tăng đã tưới lên làm tay van trơn và
nhớp nháp. Cái lưỡi lửa dưới chân đồi đã nhỏ dần lại. Vậy là
dòng xăng đã bị chặn, không thể chảy xuống chân dốc được
nữa. Tôn vừa đứng thẳng lên, bỗng loạng choạng khuỵu
xuống. Cậu ta bị thương rồi. Thọ lao ra. Tốt nhất là phải
nhanh chóng nằm xuống, vì xung quanh bom vẫn nổ. Người
Tôn đầy máu. Máu của Tôn, của Tăng đã trộn với nhau, và
không biết cậu ta bị thương vào đâu nữa. Tôn nói:

- Anh Tăng hy sinh rồi. Hình như tôi bị vào bụng.

Đúng rồi. Từ mạng sườn bên phải của Tôn, máu vẫn đang

chảy. Thọ băng vết thương cho Tôn, đứng dậy, khom lưng để
cõng Tôn vào hang, nhưng chính anh bỗng cảm thấy chân tê
buốt. Mình cũng bị rồi. Ở bắp chân, máu đang trào ra. Thọ xé
áo băng vết thương lại, rồi rút khẩu súng ngắn bắn bốn phát
chỉ thiên.

- Cậu bám chắc vào tôi, chúng ta cùng về hang.

Thọ cắn răng, nhích từng đoạn cho đến khi cả hai vào

được trong hang. Anh lôi hết băng cá nhân dự phòng của cả
bốn người ra, băng chặt lại vết thương cho Tôn. Và cho mình.
Thọ hét vào máy điện thoại: Bom đánh đứt tuyến cửa bảy. Hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.