DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 203

đấy, nó còn đến, mọi người ở yên tại chỗ, tìm chỗ trú ẩn". Bây
giờ thì có thể bình tĩnh tìm chỗ ẩn náu tốt hơn. Đầu có mũ cối,
lưng có ba lô, còn chân thì đành thò ra ngoài, phó thác cho
may rủi. Quả nhiên, lát sau bom lại thi nhau nổ, nhưng có vẻ
dịch xa về phía hạ lưu vì đất đá hầu như văng từ phía đó tới.

Sau vài phút yên tĩnh, mọi người đứng dậy. Trời đất. Cả

đội hình hành quân của Công trường lọt vào giữa vệt bom B52.
Thung lũng Ra Vơ bây giờ đã lồi lõm, xơ xác. Bom rơi trúng
tuyến ống, bom rơi vào đường mòn, vào lòng suối. Cái ngã ba
suối đầy đá cuội, nơi Quang đứng bây giờ là một hố bom sâu
hoắm. Dù không mê tín, nhưng Quang cũng cảm thấy có một
cái gì thần bí, như có ai mách bảo để mình tránh khỏi chỗ ấy.
Tảng đá nơi Quang nấp chỉ cách hố bom vài chục mét, mà
Quang không bị sức ép. Tiếng Trưởng ban Tác chiến ra lệnh:
Hết bom rồi mọi người khẩn trương xem có ai thương vong
không.

Quang cùng mấy người đi về phía hạ lưu suối. Có lẽ những

người đi đầu đội hình cách anh không xa. Được mấy bước
chân, Quang thấy cậu Thắng, một chiến sĩ thông tin đẹp trai,
hát hay và vui nhộn đang ngồi dựa vào một tảng đá, lưng đeo
ba lô, vai vắt bao gạo, vai kia quàng máy điện thoại, chân
buông thõng xuống khe nước đang chảy róc rách. Thắng ngồi
trong tư thế ngay ngắn, mắt nhắm nghiền. Chắc cậu ta bị ngất
vì sức ép. Mọi người xúm vào hô hấp nhân tạo, hà hơi cho
Thắng. Mãi và vẫn không thấy Thắng tỉnh lại, cảm thấy người
Thắng lạnh khác thường, cô Bình y tá ngờ ngợ, chợt cô phát
hiện trên đầu Thắng có một vùng tóc ươn ướt. Bới ra mới phát
hiện một mảnh bom xuyên vào đầu. Chắc cậu ta chết ngay tại
chỗ.

- Anh Lê Khôi đâu? - Trưởng ban Tác chiến lo lắng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.