DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 205

Quang mới để ý, cô ấy chỉ thấp hơn mình một chút nhưng béo
tròn. Bộ quần áo đen cô mặc trên người dường như căng ra ở
mọi chỗ. Mình mảnh mai thế này mà cõng cô bơi thì chắc chìm
nghỉm mất. Quang nhặt một cành cây đưa cho Bình:

- Cậu nắm lấy một đầu, tớ sẽ dắt cậu qua suối. Chỗ nào

ngập đầu thì cố nhịn thở nhé.

Bình đồng ý. Quang đưa túi thuốc sang đặt ở bờ bên kia, rồi

quay lại đón Bình. May quá, đoạn ngập đầu chỉ vài ba mét.
Quang đi trước cầm một đầu cành cây. Bình cầm đầu kia lội
theo sau. Cô đi khá quả quyết. Nước ngập dần đến thắt lưng,
đến ngực, đến cổ, rồi Bình hít một hơi thật dài khi ngụp đầu
xuống nước. Trên mặt nước chỉ còn mái tóc dài bồng bềnh.
Khi cả khuôn mặt tròn của cô gái nhô lên khỏi mặt nước, Bình
phì ra một hơi thật dài. Lúc đó, Quang mới thở phào nhẹ
nhõm. Nói dại lỡ cô ấy làm sao thì mình biết xoay sở thế nào
đây.

- Cậu khá lắm - Quang động viên.

Bình nhoẻn cười:

- Có anh đây em còn lo gì nữa.

Họ cùng nhau đi tiếp cho đến khi Quang ước lượng người

đi đầu không thể đến đây trước khi bom đánh, thì hai người
quay lại.

Khi họ về đến ngã ba suối cạn, đơn vị đã rút đi cả, chỉ còn

một chiếc đòn khiêng, buộc võng cáng thương binh và hai cậu
lính trẻ ngồi chờ. Nằm trên cáng là Hoàng Trần Chủ nhiệm
Chính trị Công trường. Ông nằm lim dim mắt. Phần mông
quấn kín băng, máu thấm đỏ ở bên phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.