DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 210

có động thì từ sạp nằm có thể lăn vào hầm chữ A ngay cạnh đó.
Sinh, Thanh, Ngọc và Lập ngủ một nhà, cậu y tá và hai lính
ngủ bên kia.

Sau bữa cơm chiều trời đã tối hẳn. Ngọc thắp ngọn đèn dầu

ai đó đã để sẵn trong một hốc của nhà âu. Đây chắc là hầm chỉ
huy đơn vị, vì liền với hốc đèn là một cái bàn nhỏ. Lâu lắm mới
có chỗ ngồi học lý tưởng như thế này. Ánh sáng từ hốc chỉ đủ
soi mặt bàn làm việc, không thể lọt ra ngoài. Ngọc lấy sách
tiếng Nga ra học. Những buổi như thế này thì học bài khóa và
ngữ pháp. Còn từ mới thì vừa đi đường vừa học. Sau một ngày
vất vả, thêm nữa, sau trận B52 hai tai anh thường đau, khó
chịu, chỉ học một lúc là thấy mệt. Ngọc tắt đèn ngả lưng. Có
tiếng máy bay ì ì đâu đó. Rồi bỗng một tiếng nổ long trời. Một
chùm sáng chói lòa ập xuống. Đất đá rào rào, tiếng cây đổ kêu
răng rắc. Ngọc choàng dậy, lao vào hầm chữ A. Đâu phải mình
anh, cả mấy người đều lao vào, những cái đầu và vai chạm vào
nhau nên không ai vào được trong hầm. Trong một tích tắc, ai
cũng cảm thấy mình phải lui ra cho người khác vào trước.
Nhưng chỉ tích tắc thôi, với bản năng sinh tồn, họ lại lao vào.
Lại đụng nhau phải đến lần thứ ba cái sự nhường nhau mới
thành công. Chỉ có ba người trong hầm, tiếng Lập thảnh thốt:
"Các anh ơi em bị rồi". Cả ba lao ra. Trời ơi. Toàn bộ thịt bên
dưới đùi của Lập đã bị bom cắt bay. Máu và thịt tung tóe khắp
sạp. Tiếng máy bay đã hoàn toàn im ắng. Đây là loạt bom tọa
độ. Cậu Thiều y tá lao sang, phải gần hết số băng mang theo
mới băng được đùi cho Lập. Thanh cũng cảm thấy nhói đau.
Một mảnh bom nhỏ đã găm vào cánh tay, máu bắt đầu rỉ ra.
Sinh bị nhiều vết bầm tím do đá và cành cây văng vào, và cảm
thấy tức thở. Riêng Ngọc còn nguyên vẹn, chỉ có vài vết bầm
tím trên tay trên ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.