DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 219

- Còn nữa, nói Đảng ủy khôi phục lại đảng tịch cho tôi, tôi

bị gạch tên vô lý lắm.

Nói xong câu đó, Tường thiếp đi và không bao giờ còn tỉnh

lại. Danh cùng nhân viên đội phẫu thuật mai táng cho Tường
và Sinh. Mọi người đi rồi Danh tần ngần đứng trước mộ của
hai trung úy. Một người từ khi tập kết chưa một lần về lại quê
hương. Một người ra đi mà lòng nặng trĩu vì những bất cập
trong việc đánh giá con người thông qua lý lịch. Bên tai Danh
cứ văng vẳng những lời tâm sự của Tường: "Tại sao người ta
không đánh giá tôi qua sự chiến đấu dũng cảm quên mình ở
Cồn Cỏ? Tại sao người ta lại loại bỏ ra khỏi đội ngũ một người
sẵn sàng hy sinh tính mạng phục vụ Tổ quốc, chỉ vì trong lý
lịch của tôi có những người mà tôi chưa bao giờ biết họ".

Thôi Tường ơi. Anh hãy yên nghỉ. Tôi sẽ làm mọi việc có

thể để linh hồn anh được siêu thoát.

Tiểu đoàn 66 và Tiểu đoàn 73 lập tức khẩn trương phát

tuyến mới theo hướng mà tổ khảo sát của Tường vạch ra. Bom
B52, bom sát thương vẫn chà đi xát lại. Số thương vong tăng
lên từng ngày. Thêm vào đó, bệnh sốt rét rừng đã làm giảm
quân số chiến đấu rõ rệt. Có ngày chỉ một phần ba số người đủ
sức ra tuyến. Sau một ngày, Tiểu đoàn 66 đã phát được một
tuyến mới vượt qua yên ngựa. Tuyến mới phát như một cái
ống lớn chạy dưới tán cây rừng rậm rạp, gai góc. Đặng Văn Thế
hài lòng, ông tự nhủ: "Chỉ cần vượt qua được yên ngựa này an
toàn là có thể thành công". Tuy nhiên, ngay đêm hôm ấy,
những trận B52 lại nối nhau cày lên đoạn tuyến vừa phát.

Thế tần ngần trước tấm bản đồ. Địch đánh thế này thì làm

sao đây? Hay là "địch cứ đánh ta cứ đi"? Không thể được. Với
đường ống dẫn dầu thì chí ít là phải bí mật được tuyến lúc thi
công. Lộ tuyến từ khi thi công thì xương máu đổ ra không sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.