DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 241

vừa không khả thi. Tuy nhiên, nếu các cậu yêu cầu, tôi vẫn đáp
ứng.

Đám kỹ sư nhìn nhau. Hải nói:

- Thủ trưởng nói, chúng tôi đã hiểu. Anh em chúng tôi đều

muốn góp sức mình trong những lúc khó khăn ác liệt của Công
trường. Chúng tôi không ai muốn mình bị coi như kẻ hèn
nhát. Chỉ mong thủ trưởng phản ảnh ý kiến của chúng tôi về
Cục.

Tan cuộc trao đổi ấy, Ngọc đã ngộ ra nhiều điều. Chỉ đoạn

đối thoại ngắn vậy thôi, các kỹ sư trẻ nhận ra rằng chút kiến
thức học được trên ghế nhà trường chưa thể là vốn sống để họ
nhận biết hết mọi việc ở đời.

Họ nhanh chóng quên câu chuyện về việc phong quân

hàm, lại lao vào cuộc vật lộn với địch để tìm cách đưa tuyến
ống vượt qua đỉnh Trường Sơn. Đúng như Đặng Văn Thế nói,
Cục Xăng dầu đã rất tích cực đề nghị lên trên, và vài tháng sau,
tất cả "mười tám tên" đều được phong quân hàm thiếu úy.

Việc vác ống thi công thuận lợi được hơn mười ngày thì

Đại đội của Lâm bị dính bom B52, và Lâm đã hy sinh. Ngọc
nhận được tin này trên đường từ Công trường bộ trở lại Đại
đội Bốn. Ngọc không muốn tin điều ấy, vì Lâm là một người
dạn dày kinh nghiệm ở chiến trường. Đến Xê bộ, Ngọc sững
người. Còn đâu tán rừng già mát rượi, còn đâu vạt đất bằng
phẳng hiếm hoi giữa đại ngàn Trường Sơn chập chùng hiểm
trở. Những thân cây bị chặt ngang, bị bật gốc. Hố bom chồng
chất trên đường vác ống. Một hố bom sâu hoắm chính chỗ hầm
chỉ huy của Lâm. Cậu liên lạc Đại đội hôm ấy thoát chết vì sang
hầm khác đánh tú lơ khơ. Ba người trong hầm đều tan xác.
Người ta nhận ra Lâm bởi một cái đầu với mái tóc đen, dày còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.