DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 330

- Anh em mình cả mà. Buổi sáng là giờ thể dục. Giặt quần

áo cũng là thể dục, đúng không?

Ngọc không biết nói gì hơn. Trong anh bỗng trào lên một

tình cảm thật lạ. Nó cao hơn sự cảm động, nó có gì đó sâu nặng
như tình cha con. Một trung tá giặt quần áo cho một thiếu úy.
Thấy như ngược đời quá. Nhưng có lẽ đó là cái tạo nên nét
riêng của một vị chỉ huy như Lê Trọng. Có một người chỉ huy
như vậy, Ngọc bỗng thấy dù mình cố gắng đến bao nhiêu cũng
chưa đủ.

Ngay trong ngày Tết dương lịch của năm 1971, Trung đoàn

ra quân thi công chuyển tuyến từ bờ bắc sang bờ nam ở khu
vực trọng điểm Pha Bang. Đoạn tuyến dài bảy cây số. Ống được
kết thành từng bè, bí mật chuyển sang phiá nam sông vào lúc
tờ mờ sáng và chập choạng tối. Công binh và lính Tiểu đoàn 66
tiến hành phá bom từ trường và bom nổ chậm. Qua ba ngày, họ
đã phá hết số bom trên tuyến. Riêng trước cửa hang Gấu Đen,
Miên đã cùng công binh phá được hai mươi bảy quả bom từ
trường. Sang ngày thứ tư, khi ống đã tập kết ở các vị trí theo kế
hoạch, các Đại đội bắt đầu rải ống, lắp ráp. Để tránh con mắt
cú vọ của bọn Tàu Càng, họ đào rãnh, ngụy trang, lắp ống đến
đâu lấp ngay đến đó. Cũng may hầu hết tuyến là đất từ hố bom
quật lên, nên đào khá dễ dàng. Khi rải ống đến khu vực hang
Gấu Đen, Đỉnh bỗng thấy có gì đó bất an. Anh chỉ vùng đất đỏ
ối, nói với Đại đội trưởng:

- Báo cáo Đại đội trưởng. Đoạn tuyến này bây giờ toàn là

đất do các quả bom bị kích nổ đào lên. Chẳng có gì đảm bảo
dưới lớp đất này không còn những quả bom từ trường bị vùi
lấp.

Miên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.