DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 374

ví ra một tấm ảnh đã ngả vàng. Đúng là chị Liễu thật: Đôi mắt
to với hàng mi cong đang nhìn nghiêng mơ mộng - Khi nào gặp
Liễu, anh cứ nói có gặp Kỷ ở chiến trường, là nàng biết ngay.

- Có dịp, tôi và anh đến thăm chị ấy nhé.

- Người ta chồng con rồi, mình lính tráng biết sống chết

thế nào đâu anh - Kỷ nói, đượm chút buồn.

Họ nói chuyện với nhau chừng nửa giờ, rồi chia tay đi về

hai phía. Kỷ khoác ba lô, vác khẩu AK nhanh nhẹn lên đường.
Ngọc chợt nhận ra: một cái xoong quân dụng sáng loáng chụp
lên ba lô của anh ta, mà ngụy trang rất sơ sài. Đi thế này giữa
vùng trống trải thật chẳng an toàn chút nào. Ngọc nhắc, anh ta
cười rất tươi: Mình sẽ chú ý. Đầy kinh nghiệm rồi mà.

Nhóm của Ngọc chỉ đi được chừng dăm phút thì thấy

thằng Tàu Càng thu dần vòng lượn trên đầu. Có chuyện rồi.
Vụt qua đầu Ngọc câu hỏi: Mình đã làm gì để lộ? Không. Nhóm
của mình đã rất cẩn thận mà. Cả bốn người vội chui xuống một
cái hầm chữ A. Hầm chỉ chứa được hai người, bây giờ tới bốn
người nên Vũ xuống cuối cùng, gần như hoàn toàn không có
mái che trên đầu. Quả đạn khói của thằng Tàu Càng bay vút
trên đầu, và rơi xuống phía ngược chiều đi của họ. Ngọc lo
lắng: Chắc nhóm của Kỷ bị rồi. Anh lại nhớ đến cái xoong sáng
loáng sau lưng Kỷ. Cầu mong anh ấy thoát nạn. Bom bắt đầu
dội xuống. Lúc đầu là bom bi, tiếp đến là bom sát thương.
Không có bom rơi gần hầm họ, nhưng có thể nghe thấy tiếng
đất đá rào rào.

Buổi chiều, khi họ qua một cửa canh van, mới biết nhóm

của Kỷ bị dính bom. Bản thân Kỷ bị mảnh bom cắt cụt đầu.
Ngọc chạnh lòng. Thế là lại thêm một người bạn quen biết ra
đi. Chẳng biết rồi anh có dịp về gặp chị Liễu kể về sự hy sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.