DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 439

- Hai anh nằm tạm giường này. Sau hôm anh đi, Nhạc nó

hay nhắc anh lắm. Sau khi nó hy sinh, suốt một tháng, anh em
vẫn trải chiếu, gấp chăn màn để ở đầu giường như khi nó còn
sống. Bữa nào cũng có một bát cơm phần nó. Nó sống nghĩa
tình, và chết thật oanh liệt, ai cũng tiếc thương.

Cái hầm Tiểu đội này sao bỗng quen thân với Ngọc. Pính

đã trút hơi thở cuối cùng bên cạnh anh, còn Nhạc, cậu em
trắng trẻo, thường xuyên chăm sóc anh, cũng đã không còn
nữa. Trong chiến dịch Đường 9 - Nam Lào, Đại đội của Khóa đã
hy sinh năm người. Bây giờ, họ lại bắt đầu hối hả chuẩn bị cho
một mùa khô mới, thi công, vận hành quần nhau với bom đạn.
Khóa kể:

- Sau chiến dịch, vợ chồng Cha-đi vào đơn vị tìm anh.

Chúng tôi nói: Nó đã đi nơi khác rồi, Cha-đi không tin, nó bảo:
Thằng Ngọc ở đây chứ nó đi đâu. Nếu nó chết rồi thì bộ đội chỉ
cái mộ của nó để tao đến thăm. Tôi phải giải thích rằng Ngọc là
cán bộ của cấp trên xuống giúp đơn vị, xong việc là nó phải về.
Nói mãi vợ chồng nó mới tin. Anh có thời gian, nên ghé qua
thăm gia đình nó một chút.

Ngày hôm sau, trên đường đi, Ngọc dẫn Danh qua thăm

mộ Pính. Ngôi mộ giờ cỏ đã lên xanh. Qua mùa mưa, tán cây
sau sau đã chuyển màu xanh biếc. Cả hai tần ngần trước mộ.
Các anh Sinh, Lập, Tường đã ngã xuống trên những chặng
đường khảo sát tuyến gian truân cùng Tiểu ban Kỹ thuật, còn
em là người đầu tiên của Tiểu ban nằm lại trên Trường Sơn.
Hãy yên nghỉ em nhé. Bọn anh đang đi tiếp về hướng nam.
Mong sao sẽ có ngày cả cốt, cả hồn của em được về bên sông Kỳ
Cùng thân yêu.

Rời mộ Pính, Ngọc đưa Danh qua thăm gia đình Cha-đi.

Ngôi nhà sàn bên rẫy, làn khói mỏng mảnh đang bảng lảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.