DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 442

là một người từng trải và trung thực. Chắc chắn mình sẽ được
làm việc trong một môi trường mà người chỉ huy cũng gắn bó
với Tiểu ban Kỹ thuật như Lê Trọng và Đặng Văn Thế.

Khi Ngọc và Danh đến, Tiểu ban Kỹ thuật đã có bốn người.

Một chàng trai trạc ba mươi tự giới thiệu là Dương Thu, vừa
tốt nghiệp Khoa Cơ khí động lực Đại học Kỹ thuật quân sự. Hai
người là trung cấp kỹ thuật máy và một chú lính công vụ. Họ
nhanh chóng làm quen với nhau. Ngay từ buổi tiếp xúc ban
đầu, Ngọc và Danh đã cảm thấy thoải mái như ở Tiểu ban của
Trung đoàn 952. Có lẽ suy nghĩ của các cán bộ kỹ thuật bao giờ
cũng đơn giản, bởi vậy họ rất dễ trở nên thân thiết.

Tối đầu tiên ở đơn vị mới, Ngọc và Danh mắc võng cạnh

nhau. Nhanh thật, mới ngày nào bước vào quân ngũ ở làng
Thọ, mọi cái đều ngỡ ngàng. Rồi X42, tuyến chỉ bốn mươi hai
cây số trên đất hậu phương, hàng trăm người từ kỹ sư, cán bộ
kỹ thuật, công nhân lắp ráp lành nghề vừa làm vừa học để có
được những cây số đường ống đầu tiên. Qua gần bốn năm tôi
luyện trong gian khổ, và bom đạn, các kỹ sư trong nhóm "mười
tám tên" ngày ấy chỉ là những sinh viên non nớt mới ra
trường, thì nay, mỗi người đều có thể chủ động xác định tuyến,
thiết kế, tổ chức thi công và là nòng cốt tham mưu trong chỉ
huy vận hành. Ngọc và Danh không chỉ là những thành viên
của "nhóm mười tám tên", mà họ đã có nhau từ những ngày
gian truân của thời sinh viên sơ tán, rồi mọi cay đắng ngọt bùi
của các Công trường đường ống, của Trung đoàn 952, vậy mà
họ cứ im lặng nhìn lên tán rừng thấp thoáng ánh trăng. Câu
chuyện rơi tài liệu và lá đơn kiện của Danh vẫn như một cái
màn ngăn cách họ. Cả hai đều muốn giật tung cái màn đó đi,
nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.