DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 468

- Không sao. Mình ở cơ quan, còn có đài để nghe. Buồn thì

xuống chơi các bộ phận. Cậu cứ cầm lấy. À, còn cái này nữa -
Đông với cái mũ cối mới toanh trên giá - Đổi cho cậu chiếc mũ
này.

- Vậy thủ trưởng lấy gì đội?

- Cái này - Đông nhoẻn cười nhấc chiếc mũ xơ xác trên đầu

Ngọc - Cậu yên tâm đi, cơ quan Hậu cần không nỡ để Trung
đoàn trưởng đội cái mũ như thế này đâu.

Ngọc không giấu nổi xúc động. Ai đó có thể nghĩ đơn giản:

đây là sự quan tâm của cấp trên với cấp dưới. Nhưng chỉ nghĩ
tới việc từ nay trở đi, mỗi buổi chiều, sẽ không còn tiếng ác-
mô-ni-ca từ nhà của Trung đoàn trưởng, Ngọc cảm thấy sự
quan tâm này nó như ruột thịt. Dưới quyền người chỉ huy như
vậy, có người lính nào lại đắn đo và không lao vào lửa đạn để
làm tròn trách nhiệm của mình.

Bước vào mùa khô 1971 - 1972, Lê Trọng được điều lên công

tác tại Bộ Tư lệnh, đặc trách chỉ đạo ngành xăng dầu, đường
ống trên tuyến vận tải chiến lược. Đặng Văn Thế thay ông làm
Trung đoàn trưởng Trung đoàn 952. Cuối mùa mưa, Ban chỉ
huy Trung đoàn đã bố trí nghe Trưởng Tiểu ban Kỹ thuật Đào
Văn Quang trình bày trước các cơ quan phương án phát hiện sự
cố từ xa. Ngay khi nghe nói Tiểu ban Kỹ thuật đã tìm ra
phương pháp ngồi ở chỉ huy sở vận hành, vẫn có thể khoanh
được khu vực xẩy ra sự cố, các cán bộ trong Trung đoàn đều
rất phấn khởi, vì trong số họ, nhiều người từ đơn vị lên, họ
thấu hiểu nỗi cơ cực những lúc phải rải quân lên tuyến tìm vị
trí xẩy ra sự cố. Tuyến ống đi trong bom đạn ác liệt, bom giật,
bom rung, các khớp nối bị lỏng, ống bị thủng vì bom bi xẩy ra
như cơm bữa. Nếu nhanh chóng khoanh vùng xẩy ra sự cố,
không những chỉ giảm được công sức mà cả xương máu bộ đội.

Liên Kết Chia Sẽ

    Error processing request
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.