DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 478

tống. Nói vậy mà Thuấn vẫn không dám rời khỏi túi của bạn.
Cái túi đựng đầy đồ đạc không chịu nổi trọng lượng cả hai
người nên chìm dúi xuống nước. Dòng nước xiết giữa mùa lũ
đã nhanh chóng đẩy họ xuống phía hạ lưu. Người bạn hét lên:
Ôm lấy túi của cậu đi, không thì chết cả hai bây giờ. Nói rồi,
anh ta kiên quyết gỡ tay Thuấn ra, đặt vào cái túi của cậu ấy.
Thuấn ôm lấy túi của mình, người bạn định vừa bơi vừa nắm
lấy túi của Thuấn kéo đi để hỗ trợ tinh thần cho cậu ấy. Tuy
nhiên, nước quá xiết đã đẩy Thuấn cùng cái túi ra khỏi tầm
với. Thật ra, trong đoàn cán bộ, có người thậm chí không biết
bơi, nhưng họ giữ được bình tĩnh giữa dòng nước lũ nên vẫn
sang được bờ bên kia. Thuấn có lẽ quá hoảng loạn nên chân tay
như cứng lại. Cậu ấy cứ ôm lấy cái túi mặc cho dòng nước cuốn
đi. Việc xẩy ra quá nhanh, người bạn không thể theo kịp. Thế
là Thuấn bị cuốn xuống thác.

- Trường Sơn khắc nghiệt quá. Anh có nhớ cậu Phú cụt hai

ngón tay mà chúng mình gặp ở dốc Ông Miện không?

- Có.

- Cậu ấy hy sinh rồi. Sốt rét ác tính thể tâm thần.

- Tiểu đoàn 96 cũng mới có hai chiến sĩ hy sinh vì sốt rét ác

tính. Nhiều khi tôi cứ ước ao có một nhà khoa học nào đó mà
sáng chế ra thuốc vắc-xin cho bệnh sốt rét thì quân số chiến
đấu của mình có khi tăng lên được gấp đôi

- Có nhà khoa học như thế đấy. Đó là Giáo sư Đặng Văn

Ngữ. Ông ấy đã vượt Trường Sơn, lăn lộn ở các đơn vị, các địa
phương, phổ biến kinh nghiệm phòng chống sốt rét, và miệt
mài nghiên cứu chế loại vắc-xin này. Tiếc thay, ông đã hy sinh
trong một trận bom B52.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.