DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 492

Trên đất Quảng Bình này, đường đi bằng phẳng hơn nên

họ có thể đi bằng xe đạp. Hai thầy trò đạp xe qua các làng xóm,
tắt qua các cánh đồng để tránh các trọng điểm đánh phá của
địch. Sau hai ngày, họ đến Trung đoàn bộ 967.

Đặng Văn Thế đón họ trong một căn nhà âu trên ngọn đồi

rậm rạp. Ông báo cáo Lê Trọng:

- Chúng ta đã cố gắng đưa tuyến ống ra xa đường ô tô. Tuy

vậy, do địa hình quá eo hẹp nên vẫn bị dính bom B52 khi chúng
nó đánh đường. Suốt cả tháng vừa rồi, bom và pháo hạm tàu
của địch ráo riết đánh các kho và những đoạn tuyến xung yếu.
Tổn thất rất lớn. Có đợt vận hành, bơm từ đầu nguồn hàng
ngàn mét khối, đi qua hơn hai trăm cây số tuyến ống, chỉ vài
chục mét khối vào được tới Q200, không đủ cho Trung đoàn
952 vận hành.

Kỹ sư Ất, cán bộ Ban Tham mưu chỉ lên tấm bản đồ tuyến

của Trung đoàn:

- Trên tuyến của Trung đoàn hiện nay có hàng chục điểm

địch tập trung đánh phá. Kể từ khi bắt đầu cuộc chiến tranh
phá hoại lần thứ hai đến nay, mỗi tháng, Trung đoàn chịu từ
một trăm đến một trăm năm mươi trận bom và pháo. Trong
các điểm bị đánh phá, nặng nề nhất là ngã ba đường 10 và
đường 18. Khu vực này bị chà đi xát lại hầu như không có đợt
vận hành nào trót lọt từ đầu đến cuối.

Kỹ sư Đặng Quân Hành bổ sung thêm:

- Từ mấy tháng nay, tuyến ống liên tục đứt. Việc nối ống

bên miệng hố bom không sao tránh được đất cát chui vào ống.
Cát theo xăng chảy theo đường ống, vào máy bơm, phá hoại
các chi tiết. Vòng bi 304 là nạn nhân khốn khổ nhất của sự phá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.