DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 529

Hôm nhận bàn giao tuyến để thi công, biết Ngọc sắp được

ra Hà Nội, Thục đã viết một lá thư nhờ Ngọc chuyển cho
Khanh. Những lúc nhớ, anh lại cầu mong lá thư ấy đến tay
Khanh, và anh vẫn mong Khanh sẽ hiểu được tận cùng tình
yêu của một người đã đau đáu mang nó đi suốt những năm
tháng gian khổ ác liệt trên Trường Sơn...

Tuyến ống vượt đỉnh đá Bàn chênh vênh bò qua từng mỏm

đá. Đây không phải là đá tai mèo, mà là một thứ đá cát kết màu
đỏ trơn tuột, không có chỗ đặt chân. Thục phải dùng bộc phá
đánh đá thành từng bậc. Ngay cả có bậc rồi thì một người vác
ống leo lên cũng rất nguy hiểm, vì dốc cao ngược mặt, cái ống
sáu mét luôn có xu hướng muốn tuột khỏi vai, lao xuống dốc,
và nó hoàn toàn có thể lôi luôn cả người lăn xuống. Sức trai trẻ
chẳng mấy khi chịu hai người vác một ống leo dốc, ngay cả dốc
đá tai mèo trên tuyến vượt Cổng Trời, hay triền dốc đất vượt
đỉnh 911. Ở đây thì người chỉ huy không cho phép họ làm như
vậy. Cứ hai người vác một ống thận trọng bước từng bước trên
dốc chênh vênh. Một tay bám chặt vào lan can bắng sợi dây
song. Khi ống rời khỏi vai, phải lựa thế để ống không lao
xuống. Những người lính buộc mình vào cây để lắp ống, vì nếu
không như vậy, họ có thể lăn xuống vách đá.

Lắp ống đã khó. Đưa máy bơm vào vị trí cũng vô cùng nan

giải. Ngày cuối năm ở miền Trung trời mưa rả rích, đường trơn
như đổ mỡ, xe vận tải cày xuống đường thành những con hào
sâu hoắm. Họ phải phá đá mở đường và kéo máy bơm vào vị trí
như các chiến sĩ Điện Biên kéo pháo ngày xưa

Đoạn ống vượt qua hai bờ con suối Ka Ti dốc dựng đứng là

một thử thách lớn. Vách đá cao tới ba mươi lăm mét, khoảng
cách giữa hai bờ vách dễ thường tới một trăm mét, lòng suối là
những khối đã lớn, không thể chôn ống xuống đáy, bắc ống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.