DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 539

qua. May mắn như Quang thì cưới được một cô giáo xinh như
mộng. Ngay cả người như Thục, tưởng chỉ khắc khoải với tình
yêu đơn phương, rồi cuối cùng cũng sẽ nhận được tình yêu
ngọt ngào của người con gái. Chuyện với cô hàng xóm, phút
chao lòng với Lam rồi cũng lùi xa. Ngọc bỗng cảm thấy mình
chống chếnh, ước được có một người con gái để yêu thương.
Ngày trong tuyến, mẹ đã gửi thư kể với anh: có một nàng sinh
viên Trường Đại học Y rất dễ thương, gia đình mình quen
trong một lần đi nghỉ mát. Cha mẹ muốn nếu có dịp ra Hà Nội,
sẽ giới thiệu. Anh đã viết thư trả lời rằng: Xin cha mẹ đừng làm
vậy, người ta cười cho. Con bây giờ gầy yếu, xanh xao vì những
trận sốt rét, lại chẳng biết sống chết thế nào. Vậy mà ra đến Hà
Nội, khi nghe cô em gái kể: Chị sinh viên ấy tên Hạnh, đọc mấy
bài thơ của anh, ngưỡng mộ anh, thì Ngọc lại tò mò muốn gặp.

Về đến nhà, Ngọc nói với cô em gái:

- Trang. Hôm nay em dẫn anh đến nhà chị Hạnh, được

không?

Cô em gái tròn mắt nhìn ông anh từ đầu chí chân:

- Anh có làm sao không đấy? Chẳng quen biết gì, đến nhà

người ta, biết ăn nói thế nào?

- Trang cứ bảo: Anh Ngọc mới ở chiến trường ra, muốn

xem Hà Nội dạo này đổi thay thế nào. Em dẫn anh ấy đi lòng
vòng, tình cờ qua nhà chị, em ghé vào chơi. Sau màn giới thiệu
đó, anh sẽ tự biết làm gì.

Trang gật gù:

- Có thể chấp nhận được. Ta cứ thử, nhưng em không chịu

trách nhiệm nếu có hậu quả xẩy ra đâu nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.