DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 569

Thục đọc lá thư, tay anh bắt đầu run. Ngọc đoán anh đang

đọc đến chỗ Hạnh nói về Khanh.

- Anh Ngọc ơi. Tôi phải làm gì bây giờ? Hai tháng nay suốt

ngày ngoài đường, đen đúa, gầy guộc thế này, gặp em sao được?

Ngọc cười phá:

- Đâu phải gầy gò, đen đúa, mà là rắn rỏi. Chàng tôi luyện

sáu năm gian truân, lửa đạn trên Trường Sơn, lẽ nào lại không
xứng đáng nhận được sự mến phục của nàng?

- Tôi chỉ mong sao em cảm thông cho tôi là được.

Ngọc cảm thấy Thục như đang rơi vào một cảm giác bâng

khuâng. Anh quyết định chủ động đề xuất kế hoạch:

- Tôi đề nghị thế này: Ngày mai chúng ta nghiên cứu nơi

đặt kho và bãi cấp phát. Tôi sẽ cùng anh thiết kế cụ thể, báo
cáo cấp trên, và giao cho cơ quan chuẩn bị. Ngày kia, ta vào
thành phố gặp hai em.

- Đồng ý, ta sẽ nghiên cứu vị trí này - Thục lấy bút chì

khoanh lên bản đồ. Đó là một mỏm đồi ven quốc lộ số 1.

Sáng hôm sau, Thục, Ngọc và trợ lý Tham mưu lên một

chiếc xe Jeep chiến lợi phẩm đi nghiên cứu địa hình. Người
Trợ lý Tham mưu khoác theo một khẩu AK. Anh ta nói: Tuy
đây là hậu phương, nhưng cảnh giác không bao giờ là thừa.

Chiếc xe Jeep dừng lại ở một bãi rộng dưới chân triền đồi,

cây lúp xúp. Thục mở tấm bản đồ:

- Đây là chỗ chúng ta dự kiến - Anh chỉ lên đồi - Chỗ cây

gạo kia là triền đồi thoải, có thể đặt những bể hai mươi lăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.