DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 6

bị chặt cụt lên trời lầm lỳ chịu đựng. Đất đá trọng điểm ngày
nào cũng bị đào xuống, hất lên, bị nghiền nát, nung cháy, đã
chuyển sang một màu đen xám. Một nơi như vậy thì khó có thể
xe nào qua lọt. Vậy mà về mùa khô, đường bị đánh tắc, lại
nhanh chóng thông xe. Đi trên trọng điểm, Thục mới hiểu hết
thế nào là sức sống của người Việt Nam.

Đang là mùa mưa nên trọng điểm lầy lội. Thành đi đầu,

với kinh nghiệm dày dạn, anh quan sát rất thận trọng, và nói
hai từ gọn lỏn: "Đi được!". Ba người đi lựa theo địa hình,
nhưng nhiều chỗ bùn vẫn ngập đến đầu gối. Thành nhắc mọi
người phải luôn quan sát những chiếc hầm trú ẩn dọc đường
phòng khi bị đánh bất ngờ. Cứ vài chục mét lại có một chiếc
hầm như vậy. Hầm không thật kiên cố, nhưng vô cùng quan
trọng cho các chiến sĩ công binh, thanh niên xung phong làm
việc trên trọng điểm, cũng như cho cánh lái xe khi không may
xe kẹt giữa làn bom. Thục bỗng cảm thấy gai người khi đọc
những khẩu hiệu viết trên những mảnh hòm bộc phá cắm dọc
trọng điểm: "Sống bám đường, chết kiên cường dũng cảm",
"Máu ta ta quý hơn vàng, nhưng vì Tổ quốc sẵn sàng hiến
dâng"...

Sau hơn một giờ đồng hồ thì họ đi hết đoạn ác liệt nhất của

trọng điểm. Tách khỏi đường ô tô vài trăm mét, họ đi qua mấy
ngôi mộ mới. Thành dừng lại, bẻ nhành lá rừng thay hoa đặt
lên từng ngôi mộ. Thục và Vĩnh lẳng lặng làm theo. Thục đọc
những tấm bia bằng gỗ cắm trên mộ. Họ đều mười tám, mười
chín tuổi. Sau phút mặc niệm, Thành giải thích:

- Mấy cậu này hy sinh hai hôm trước. Họ bị bom bi khi

đang làm việc trên mặt đường. Lính mới vào, còn trẻ lắm.

Về gần đến hang QH, ba người đều cảm thấy có gì bất ổn.

Đất đá rơi kín lối đi. Chỉ đi thêm đoạn ngắn là thấy ngay mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.