DÒNG SÔNG OAN NGHIỆT - Trang 153

quên sự có mặt của anh quay ra cãi nhau.
“Sao gọi là đúng?”.
“Này nhé: Giàu sang thiện nghiệp có dư/ Nghèo hèn ác nghiệp khư khư
theo mình, Chú Đãi nói, còn nếu lấy lẽ sắc-không mà nói thì người giàu
sang là sắc sắc, không không, SẮC; còn người nghèo khó là không không,
sắc sắc, KHÔNG. Chú thấy chưa, người giàu sang thì sắc tiền, sắc bạc lấp
lánh, còn người nghèo là không có gì hết hoặc có không-tính-đen-thui như
nhọ nồi đừng hòng diện kiến sư thầy.”
“Phật pháp đâu phải vậy chú,” chú Giải nói.
“Phật pháp không phải vậy mà thực tế là như vậy,” rồi chú Đãi ngâm mấy
câu thơ khẩu khí:
Sư nghèo không kiến bích toạ thiền
Bếp núc nhà chùa nấu với chiên;
Tất bật nhọ nồi thành râu rậm,
Mới hay không tính đã hiện tiền

Nghe Mạnh Cường kể lại chuyện trong chùa, Khả Thúy và Huy Khang đều
nhăn mặt cười hỏi:
“Làm sao anh thuộc bài thơ này vậy.”
“À, anh mượn cuốn vở đầu tiên của thi phẩm Loạn thiền thi tập của chú Đãi
chép lại mấy bài để đọc chơi nên thuộc. Nhiều bài cũng có ý vị mỉa mai và
thâm trầm lắm.”
Cuối cùng, Huy Khang thông tin một vài chuyện gia đình cho anh họ: Võ
Tấm đã chính thức lấy dì Mỹ Xuân làm chồng thứ ba của dì. Trước đó họ
đã ăn nằm với nhau mà Huy Khang thường bắt gặp. Những lần như thế,
cảm xúc ghen tương làm Huy Khang lồng lộn ra sau vườn tự đập đầu vào
một thân cây cau để hành xác.
Trong số các khách mời đám cưới có mấy người hoa kiều, buôn bán ở chợ
huyện. Thì ra Võ Tấm gốc người Hoa ở tỉnh Phúc Kiến. Chú ấy có một
người anh ruột theo Mao Trạch Đông, xếp thứ 49 trong số 50 người đứng
đầu đảng CS Trung quốc. Võ Tấm không sợ dì Mỹ Xuân sát phu vì chú ấy
khoe rằng mình biết cách dùng dịch lý để hóa giải cái độc chiêu của dì. Từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.