DÒNG SÔNG OAN NGHIỆT - Trang 66

Vĩnh An

Dòng sông oan nghiệt

Chương 4

Ngã rẽ cuộc đời

Cuộc đời bên ngoài song sắt có lẽ phức tạp hơn. Tối hôm đó trong bữa ăn
Lê Đối nói với Kim Thản:
“Tối nay để mẹ con ngủ yên, ta có một việc sẽ trao đổi với con.”
“Vâng” Kim Thản vô tư đáp rồi vào phòng chờ đợi
Hơn mười giờ đêm, Lê Đối ôm cái mền vải màu đỏ như màu cờ đảng bước
vào phòng ngồi xuống cái ghế và nói:
“Tao muốn hỏi con thằng Bát thế nào rồi, nó có chịu hiến đất không?”
“Anh ấy chưa chịu, nhưng con sẽ an ủi và khuyên bảo anh ấy chịu bỏ
ruộng.”
“Phải vậy thôi, còn người còn của, nhưng tao nghĩ cũng thương hai đứa
mày. Chưa gầy dựng được gì mà đã trắng tay,” rồi Lê Đối đổi giọng ngọt
ngào nói, “mày có biết tao thương mày lắm không Thản, tao nghĩ chắc sẽ
phải bù đắp cho mày có vốn làm ăn.”
“Cha định bù đắp cho con cái gì?”
“Khoan nói chuyện đó, tối nay tao muốn ở lại đây an ủi mày cho tới sáng
…”
“Không được đâu, cha về đi không con sẽ la lên và mẹ thức dậy đứng tim
chết là lỗi tại cha đó.”

Lê Đối như biết mình không phải khi muốn làm một phú hộ trong ca dao
đổi ba bò chín trâu để lấy cái quạt mo … đúng hơn là cái quạt xếp của con
dâu Kim Thản, nên đứng dậy ngay và ra khỏi phòng nhưng để lại cái mền
đỏ trên ghế:
“Tao nói không phải, vậy tao về đây.” Lê Đối tỉnh queo nói.

Khi cha chồng đi rồi, Kim Thản thở dài nhẹ nhỏm nhưng ngay sau đó cô
thấy mình hấp tấp vì không đợi đến lúc hỏi rõ sự bù đắp mà ổng nói như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.