DÒNG SÔNG OAN NGHIỆT - Trang 88

“Sao con có vẻ hốt hoảng vậy?”

Nó kể lại câu chuyện vừa qua. Bà mẹ này thỉnh thoảng đi chùa Từ Duyên
và quen biết Mỹ Xuân. Có lần bà gặp Văn Cám kè kè theo sau Mỹ Xuân
lên chùa cầu Phật. “Vậy thằng Cám này cũng là quỷ và đang quyến rủ gái
vắng chồng,” bà mẹ kết luận không cần nghĩ ngợi. Bà không nói gì nhưng
dỗ dành con, nói nó bị ảo giác vì say nắng.

Chiều hôm đó, bà mẹ đứa học sinh qua nhà Mỹ Xuân lại gặp Văn Cám ở
đó, bà kéo Mỹ Xuân ra gốc mận kể lại câu chuyện. Nghe xong Mỹ Xuân
mặt mày tái mét vì cũng tưởng Văn Cám là quỷ mới có bạn quỷ, trong khi
cô đã bắt đầu thấy thương hắn vì hắn mùi như sáu câu vọng cổ và làm ra vẻ
từ bi như bồ tát.

Thật ra cho đến lúc này cô vẫn tin Bảy Long còn sống và quyết chí chờ
chồng nhưng nếu mọi sự xấu nhất cô sẽ thủ tiết thờ chồng, nuôi con. Tuy
nhiên cô không ngờ mình đang ngụy tín vì quyết tâm thủ tiết của cô đã bị
lòng ganh tị với hạnh phúc của Ngọc Thu làm hỏng. Cô thường nghĩ thầm,
“Con Ngọc Thu đó dùng nhan sắc vắt kiệt sinh khí của Tuấn Nhơn và làm
cho chàng trở nên ngu muội, bạc nhược. Nó như cái động vô nhai hút hết
tất cả những gì đến gần để tiêu hủy…Tội nghiệp cho chàng!” Có lần cô
nằm mơ thấy Ngọc Thu và Tuấn Nhơn đang âu yếm. Đôi mắt chàng đờ đẫn
không còn thấy mười ngón tay của vợ mình thành mười móng vuốt và răng
cấm của nó thành bốn cái răng nanh. Một lát sau con ma cà rồng Ngọc Thu
đã hút hết máu của chồng. Bấy giờ Tuấn Nhơn ngả vật xuống thành một
cọng bún to màu trắng bệch và chỉ trong nháy mắt những nấm mốc màu
xanh mọc kín người chàng. Trong những nấm mốc xanh lè ấy là các ổ vi
trùng lúc nhúc…

Khi bà mẹ cậu học sinh đi rồi, Văn Cám thấy Mỹ Xuân hoảng hốt bèn hỏi:
“Em sao vậy?” Dạo này nó đã hiên ngang gọi cô ấy bằng ‘em’.
“Không sao cả, anh cút ra khỏi nhà tôi ngay, đồ quỷ sứ, đừng để tôi gọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.