DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 12

- Theo tôi thì con nhỏ chẳng lanh lợi chút nào, còn hơi đần là khác.

Lần nào sai lên gác lấy đồ, nó cũng quên mất không biết lấy gì rồi cứ ngồi
luôn trên sàn phơi nắng, vừa phá tóc vừa ca hát như một con điên để tôi chờ
hụt hơi ở dưới. Tạ ơn Chúa, cái tánh đó không giống chút nào với gia đình
bên tôi. Còn cái nước da ngâm của nó, sao mà giống như mấy đứa giữ lừa.
Tôi không dám nói động tới thánh thần chớ thiệt tình trông nó cứ như là
một con hề.

- Nè, bà đừng nói vậy. Con gái mà mắt đen và ngó thẳng như nó ai

cũng ưa nhìn. Nó có thua gi đám con gái bằng tuổi nó đâu, lại còn biết đọc
chữ như mấy ông thầy tu nữa.

- Nhưng tóc nó không chịu quăn, dầu tôi có làm cách gì cũng vậy. Mỗi

lần bắt nó uốn tóc bằng cây sắt hơ nóng là nó nhảy loi nhoi.

Ông Tulliver xẵng giọng:

- Thì cắt đi, cắt ngắn đi.

- Sao nói vậy, ông Tulliver? Nó cũng lớn rồi, chín tuổi còn gì nữa,

người lớn hơn tuổi, ai lại đi cắt tóc. Nghĩ tới con em họ Lucy của nó coi tóc
người ta cuộn tròn một hàng dài quanh đầu, không một sợi nào rối hết. Cứ
nghĩ tới dì Deanne có được một đứa con gái như vậy mà thèm. Con Lucy
vậy mà giống tôi hơn là con gái của tôi. Maggie, Maggie...

Bà Tulliver bỗng kêu lên với giọng bứt rứt ngay khi đứa con gái mà bà

cho là đã đầu thai lầm, bước vào:

- Má dặn là không được tới gần bờ sông, sao không nghe? Có ngày rồi

té xuống, chết trôi rồi mới biết là tại không nghe lời.

Cô bé vừa lột mũ ra thì quả y như lời phiền trách của bà mẹ về mớ tóc

rối tung của nó. Điều đáng nói là vừa được mẹ uốn tóc cho thì khoảng một
giờ sau, tóc của cô bé lại cứ thẳng tuột ra, đã vậy, nó lại còn có thói quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.