DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 124

DÒNG SÔNG TUỔI DẠI

George Eliot

www.dtv-ebook.com

Chương 11

MAGGIE THƯỜNG CÓ NHIỀU Ý ĐỊNH LIỀU LĨNH hơn Tom

tưởng. Sau khi Tom và Lucy đi khỏi, cô bé đã có một quyết định không
giản dị là trở về nhà như Tom nghĩ. Không! Cô sẽ trốn đi sống với dân du
mục, và Tom sẽ không bao giờ gặp lại cô. Đây không phải là một tư tưởng
mới mẻ đối với Maggie, người ta vẫn luôn nói với Maggie rằng cô giống y
như người du mục, và trong những lúc khổ tâm, cô thấy hình như đó là
phương cách duy nhứt giúp mình thoát khỏi bao nhiêu phiền muộn. Không
có gì phù hợp với hoàn cảnh bằng cách sống chung với dân du mục trong
một túp lều nâu. Maggie cho rằng người du mục sẽ nồng nhiệt tiếp nhận và
sẽ kính trọng nhiều vì cô hiểu biết hơn họ rất xa. Maggie đã có lần bàn
chuyện này với Tom, và xui Tom nên làm cho da mặt đen xám đi rồi cùng
nhau đi trốn. Nhưng Tom đã khinh bỉ loại bỏ kế hoạch đó và bảo rằng dân
du mục hay trộm cắp, không đủ ăn và không có gì để cởi ngoài mấy con
lừa.

M

Tuy nhiên, hôm nay Maggie nghĩ rằng chỉ còn có một lối thoát duy

nhứt là theo người du mục. Cô đứng lên, rời khỏi gốc cây với cảm giác đây
là một cơn khủng hoảng lớn lao nhứt đời mình, cô sẽ chạy một mạch tới
khu Dunlow, nơi cô biết chắc có dân du mục đang ở đó. Anh Tom độc ác và
những người hay rầy sẽ không bao giờ gặp lại cô nữa. Trong khi đang chạy,
Maggie chợt nghĩ tới cha, nhưng rồi cô bé quyết định sẽ nhờ một đứa bé du
mục bí mật mang thơ tới cho cha cô, rồi sau đó sẽ chạy đi ngay, để báo cho
ông là cô vẫn mạnh khỏe, sung sướng và lúc nào cũng nhớ tới ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.