DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 191

DÒNG SÔNG TUỔI DẠI

George Eliot

www.dtv-ebook.com

Chương 18

ÔNG TULLIVER VẪN BẤT ĐỘNG, MẮT NHẮM nghiền khi hai cô

cháu Maggie vào. Bà Moss kéo ghế lại ngồi ở đầu giường, còn Maggie thì
ngồi vào chỗ thường ngày của mình, nắm lấy tay cha.

Ông Glegg và Tom cũng vào theo, hai người bận rộn lựa chìa khóa của

cái rương gỗ sồi đặt dưới chân ông Tulliver trong chùm chìa khóa Tom vừa
lấy trên bàn viết của cha. Họ đã mở được chiếc rương và dựng nắp lên
không một tiếng động.

Ông Glegg thì thầm:

- Kìa, cái hộp thiếc! Chắc ba cháu dùng để đựng những đồ vật nhỏ như

giấy tờ chẳng hạn. Lấy ra đi, để dượng đọc xấp chứng thơ này coi – có lẽ là
giấy sở hữu nhà máy và đất đai cũng nên.

Ông Glegg vừa nói vừa rút xấp chứng thơ bằng da trừu ra khỏi rương,

không ngờ đụng phải cây chống nắp rương, cái nắp bằng gỗ dày nặng nề
rơi xuống với một tiếng động âm vang.

Tiếng động của nắp rương có lẽ đã tạo ra một chấn động mãnh liệt

trong người đàn ông đang hôn mê trên giường bịnh. Cái rương sồi này đã
được lưu truyền qua nhiều thế hệ Tulliver, nó chỉ được mở ra trong những
dịp thật trọng đại và tánh cách trọng đại đó, chứa đựng trong tiếng đóng sập
lại của nắp rương dường như đã làm bừng dậy tiềm thức của ông Tulliver.
Giữa lúc mọi cặp mắt trong phòng đều lo ngại đổ dồn về ông Tulliver, thì
ông ngồi bật dậy, nhìn về phía chiếc rương: xấp chứng thơ hành chánh
trong tay ông Glegg và chiếc hộp thiếc trong tay Tom.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.