DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 192

Ông hỏi với một giọng gay gắt như mọi khi có chuyện bất bình:

- Các người làm gì với mớ giấy tờ đó? Lại biểu, Tom, mày mở cái

rương của tao làm chi?

Tom run rẩy bước lại bên giường. Lần đầu tiên trong nhiều ngày qua,

người cha nhận ra Tom. Nhưng thay vì tiếp tục nói với Tom, ông Tulliver
nhìn đăm đăm vào mặt với ánh mắt ngờ vực:

- Chuyện gì vậy? Có gì mà anh phải lục soát giấy tờ của tôi? Có phải

thằng Wakem định tịch biên gia sản của tôi không?

Ông Glegg bước lại gần giường, ôn tồn:

- Không phải đâu, bạn Tulliver. Chưa có ai tịch biên tài sản dượng hết.

Chúng tôi chỉ tới xem xét coi trong rương này có những gì. Dượng không
được khỏe, dượng biết, nên chúng tôi phải đứng ra lo thay cho dượng. Tôi
mong dượng sớm bình phục để có thể tự lo liệu lấy.

Ông Tulliver trầm ngâm nhìn quanh – nhìn Tom, nhìn ông Glegg, nhìn

Maggie, rồi bất chợt ông nhận ra có người đang ngồi phía đầu giường, ông
quay phắt lại và chạm ánh mắt em gái.

Ông nói giọng nửa âu yếm nửa buồn rầu như ông vẫn thường dùng để

nói với em gái:

- Kìa Gritty! Cô đó hả? Cô tới đây làm gì? Mấy đứa nhỏ ở nhà ai đó?

Bà Moss xúc động đến nỗi quên cả giữ gìn ý tứ:

- Ồ, thấy anh tỉnh táo trở lại em mừng quá – em tưởng anh không bao

giờ nhận ra chúng em được nữa.

Ông Tulliver hỏi ông Glegg với giọng lo âu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.