DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 194

- À, may là con nhớ tới. Ba đã quyết định cho cô con vay dễ dãi. Vả

lại cô dượng con cũng khó có cơ hội trả lại cho ba. Ba để trong hộp thiếc.

Ông quay sang bà Moss:

- Tôi vẫn luôn luôn tỏ ra rộng lượng với cô, Gritty à, nhưng cô biết, từ

khi cô lấy Moss là tôi phiền hết sức.

Giữa lúc đó hai mẹ con bà Tulliver bước vào, bà có vẻ xúc động trước

tin chồng mình đã tỉnh táo lại.

Ông vừa hôn bà vừa nói:

- Bessy, bà phải tha thứ cho tôi nếu tôi có làm bà khổ quá nhiều.

Nhưng lỗi không phải ở tôi mà là do luật pháp, do những thằng lưu manh!
Tom, con nhớ điều này, con phải luôn luôn tìm cơ hội để cho Wakem một
bài học nên thân. Con có thể đánh nó được nhưng con không thể thắng nó –
luật lệ đặt ra để bảo vệ cho những tên lưu manh.

Ông Tulliver bắt đầu sôi nổi, mặt ông đỏ gây một cách đáng ngại. Ông

Glegg định lựa lời xoa dịu nhưng ông Tulliver đã tiếp:

- Chúng nó sẽ tìm đủ mưu kế để làm tàn mạt nhà mình, Bessy, chị em

bà chẳng giúp gì cho bà đâu... rồi thằng Tom sẽ lớn lên... tôi không biết nó
sẽ trở thành người như thế nào nữa... tôi đã làm hết sức tôi... tôi đã cho nó
đi học... còn Maggie nữa, nó sẽ lấy chồng... nhưng xui quá - Làn sóng chấn
động tiềm thức của người bịnh yếu dần, và khi nói xong tiếng cuối, người
đàn ông đáng thương ngã vật xuống giường, mê man.

Bác sĩ Turnbull được mời tới. Nghe kể lại sự kiện vừa qua, ông cho

biết đó là một dấu hiệu tốt, có thể ông Tulliver sẽ sớm bình phục.

Trong khoảnh khắc hồi sinh tâm não đó, ông Tulliver đã quên mất tờ

giấy bán đồ đạc trong nhà. Ánh lửa của ký ức chỉ bừng lên một lần rồi tắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.