DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 205

Khóe miệng Tom nhếch lên cay đắng.

Maggie reo lên:

- Ồ, tụi em đã học kế toán với thầy Sampson rồi. Em và Lucy đã học

kế toán kép, kế toán theo phương pháp Ý Đại Lợi, em có thể chỉ lại cho
anh.

- Cô chỉ dạy cho tôi? Lúc nào cũng nói cái giọng đó.

- Em nói thật mà.

Tom nghiêm khắc:

- Cũng vậy thôi, Maggie. Cô luôn cho rằng cô hơn tôi và tất cả những

người khác, dầu tôi đã nhiều lần khuyên bảo cô. Cô không cần nói với tôi
cái giọng cô nói với các dì dượng. Cô nên để yên cho tôi lo cho má và cho
cô. Cô cứ tưởng mình hơn thiên hạ nhưng tôi thấy cô cứ sai lầm luôn. Tôi
có thể tự lo liệu được.

Mặt Maggie nóng ran, môi run lên:

- Anh tưởng lúc nào em cũng tự phụ hết hả? Em không bao giờ muốn

hơn ai cả – còn anh thì lúc nào cũng gay gắt với em.

Tom gằn giọng:

- Không, tôi không gay gắt, lúc nào tôi cũng tốt với cô, tôi sẽ lo bảo

bọc cô, nhưng cô cần phải nghe tôi mới được.

Bà Tulliver bước vào, Maggie vội vàng ra ngoài, nước mắt đầm đìa.

Dường như mọi người trên cõi đời này đều tệ bạc với cô, dường như họ chỉ
sống toàn bằng lý trí chớ không phải với tình thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.