DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 215

Một hôm, dượng Deane đưa Lucy đến thăm Maggie, hai chị em đã ôm

chầm nhau mà khóc. Và khi về nhà, có lẽ những lời hỏi han của con gái
cưng đã khiến ông Deane quyết định dành cho Tom một chỗ làm ở kho
hàng tại bến tàu và cho cậu đi học kế toán mỗi buổi chiều.

Tom phải gặp nhiều khó khăn trong việc giữ vững nghị lực để thích

ứng cùng hoàn cảnh mới. Từ một cậu học sinh nhàn nhã, bỗng nhiên phải
làm quen với những bao hàng, những cuộn da thuộc, phải chen lấn với
những người thô lỗ với gánh nặng trên vai, Tom thấy bước đầu tiên để tiến
thân trong xã hội của mình thật vô cùng buồn thảm, lạnh lẽo và dơ bẩn.
Chiều nào Tom cũng phải ở lại St. Ogg’s học kế toán với người thư ký cụt
tay trong một căn phòng nồng nặc mùi thuốc lá. Da mặt Tom đã sạm lại từ
khi cậu phải bỏ nón lại nhà, và vì phải bỏ bữa trà chiều, tối nào cậu cũng
ngồi vào bàn ăn với cái bụng đói cồn cào. Cũng từ đó, Tom bắt đầu gay gắt
với mẹ và em hơn.

Trong thời gian ấy bà Tulliver đang ấp ủ một kế hoạch mà bà cho rằng

chỉ có bà mới thực có hiệu quả. Bà nghĩ rằng vì từ trước tới nay mình đã
sống hoàn toàn thụ động nên gia đình mới lâm vào cảnh nguy nan hiện nay,
và bà đã quyết tâm hành động. Theo bà, phương thức ngắn và hiệu quả
nhứt để cứu vãn tình thế là trực tiếp gặp ông Wakem, thuyết phục ông ta
đừng mua nhà máy. Có lẽ ông Wakem không nở từ chối đề nghị của bà vì
hai gia đình Dodson và Wakem trước đây cũng từng quen biết ít nhiều.

Thế là khoảng trước một vài ngay cuộc phát mãi diễn ra tại khách sạn

Golden Lion, bà Tulliver viện cớ đi mua hàng ở St. Ogg’s để tìm tới văn
phòng luật sư Wakem.

Bà chờ không bao lâu thì luật sư Wakem tới. Ông ta nhíu mày:

- Xin lỗi, có phải bà Tulliver?

- Thưa phải tôi là Tulliver nhủ danh Elizabeth Dodson.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.