DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 259

Bob nhẹ chạm tay vào nón, anh ta nghĩ ngay tới chuyện đùa với người

đàn bà này một chút chơi:

- Thưa bà, xin bà đừng ngại. Chúng tôi có thể ở ngoài này được rồi.

Chúng tôi rất hiểu biết, thưa bà! Chúa ơi! Thật là xấu hổ khi một mệnh phụ
như bà lại đi mua bán với tôi, một tên bán dạo, thay vì mua sắm trong
những cửa hàng lớn sang trọng, lộng lẫy dầu phải trả giá mắc gấp ba lần.
Nhưng tôi tin bà phải am hiểu hơn tôi nhiều.

- Đúng, tôi cũng nghĩ vậy, và tôi cũng rất am hiểu dân bán dạo nữa.

Bà Glegg trả đũa Bob trong khi chồng bà đứng sau lưng, hai tay cho

vào túi áo, chân dang rộng và nheo mắt mỉm cười với người đã dám đương
đầu với vợ ông.

Bob nói:

- Đúng lắm rồi. Ngày xưa, khi còn trẻ bà vẫn hay mua bán với dân bán

dạo chúng tôi mà – thời mà trước khi Ngài đây để mắt tới bà. Tôi biết nơi
gia đình bà ở – tôi đi qua đó nhiều lần – địa chỉ Darleigh – ngôi nhà đó có
nhiều bực thềm.

- À, phải rồi. Vậy là chú có biết sơ về gia đình tôi, có phải chú là bà

con với người bán dạo mắt lé, hay bán hàng Ái Nhĩ Lan không?

Tom bảo:

- Thưa dì, đây là Bob Jakin. Chúng cháu quen nhau từ nhỏ. Anh ấy tốt

lắm lúc nào cũng sẵn sàng giúp đỡ cháu. Anh ấy có chút kinh nghiệm về
ngành buôn bán - một tàu hàng nho nhỏ để chở hàng bán tại các xứ lạ, và
anh ấy có nhã ý dành cho cháu một chỗ trong công việc làm ăn này, cháu
có thể hùn vào đôi chút. Việc làm này có lời nhiều lắm.

Bà Glegg hỏi ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.