DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 266

Maggie bỗng thấy không còn đủ sức để nói nữa. Nàng lắc đầu và im

lặng bước đi. Ra tới bụi tùng Tô Cách Lan, nàng đưa tay ra cho Philip, tỏ ý
cáo biệt.

- Cô sẽ không xua đuổi tôi khỏi chỗ này chớ? Maggie? Thỉnh thoảng

tôi có thể tới đây để chuyện trò với cô có được không? Thỉnh thoảng mới
gặp cô thì có gì đáng gọi là lén lúc đâu?

Nhiều khi, người ta cứ đinh ninh rằng quyết định của mình sẽ không

có gì lay chuyển được nổi – nhưng tới lúc cánh cửa sắt của định mệnh đã
khép lại thì đó chính là lúc nghị lực được thử thách. Rồi sau nhiều giờ sáng
suốt tự chủ, chúng ta lại chộp lấy những lời ngụy biện có thể làm tiêu tan ý
chí phấn đấu của mình để chỉ đón rước những thất bại – và chính những
thất bại còn được ưa thích hơn là chiến thắng.

Chính vì vậy mà, Maggie đành khuất phục trước mưu tính khôn khéo

của Philip. Mắt nàng dịu lại. Dĩ nhiên là Philip đã nhận rõ ra ngay, và họ
chia tay nhau trong im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.