DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 313

DÒNG SÔNG TUỔI DẠI

George Eliot

www.dtv-ebook.com

Chương 35

ĐÊM ĐÓ, TRỞ VỀ PHÒNG RIÊNG, DƯỜNG NHƯ Maggie không

nghĩ tới chuyện thay quần áo ra ngay. Nàng đặt giá đèn lên chiếc bàn gần
nhứt rồi đi quanh quẩn trong phòng với vẻ trầm ngâm.

Đ

Một biển chuyển quan trọng vừa xảy ra?

Chẳng có gì, một vài bản nhạc hay do một giọng trầm ấm hát lên, vài

tia nhìn ngưỡng mộ thầm lặng bên dưới đôi hàng mày rậm. Chính những
tiếng nhạc mê hồn, réo rắc của Purcell đã làm cho Maggie băn khoăn, nàng
nhớ lại thời gian khổ hạnh của mình trước đây, lúc nàng tưởng đâu mình
không còn mong đợi, bồn chồn nữa. Nhưng thời gian đó đã vĩnh viễn trôi
xa, và nàng lại ngoi lên từ những tàn tích của nó. Không một lời nguyền,
một cố gắng nào có thể đem lại phủ nhận yên bình kia, cuộc phấn đấu của
đời nàng không thể chấm dứt một cách ngắn ngủi, dễ dàng như thế được.
Nàng cảm thấy không thể tiếp tục sống trong quá khứ trơ trọi, quạnh hiu
được nữa, nàng đang trở lại với thế diễm ảo của mình.

Có tiếng gõ cửa nhè nhẹ và cô em họ Lucy bước vào với bộ áo ngủ

trắng muốt.

- Ủa, sao chị chưa thay đồ, em tưởng chị mệt và đi nghỉ rồi chớ.

Không ngờ chị vẫn tĩnh táo như sắp sửa đi dự dạ hội. Nào, thay quần áo
ngủ và xỏa tốc ra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.