DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 421

Cuối cùng, Bob mang tới cho nàng một lá thơ, không có dấu của nhà

bưu điện, với nét chữ quen thuộc rất quen thuộc với nàng. Maggie vội vàng
vào phòng riêng chăm chú đọc.!!!«Maggie, anh vẫn tin em, anh hiểu em
không bao giờ muốn lừa dối anh, anh hiểu em luôn cố gắng giữ vẹn tình
thương đối với anh, như vậy là quá đủ rồi. Đêm cuối cùng gặp mặt em, anh
đã trải qua nhiều giờ phút đau buồn. Anh đã thấy rõ là em không được tự
do, anh đã biết là em yếu đuối. Anh còn biết là em muốn thực sự xa lánh
Stephen, thực sự phấn đấu để chối bỏ Stephen vì nghĩ tới Lucy cũng như
nghĩ tới anh. Nhưng anh đã thấy trước là em sẽ không có một lối thoát êm
ấm nào cả, anh đã thấy trước là Stephen sẽ không chịu buông rời em».!!!«
Sáng hôm sau anh không dám tới gặp em, lòng anh lúc đó đã chất loàn
những tình cảm vị kỷ, tan nát sau một đêm khắc khoải. Anh đã nói với em
cách đây khá lâu rằng anh không bao giờ chấp nhận sự từ khước, dẩu là từ
khước những năng lực tầm thường của anh. Làm sao anh có thể chối bỏ
những hạnh phúc chưa từng tới với anh trên cõi dời này? »!!!« Nhưng cái
đêm thao thức tuyệt vọng đó đã chuẩn bị cho anh sức chịu đựng biến cố
xảy ra sau đó. Anh không ngạc nhiên chút nào. Anh biết chắc là Stephen đã
thuyết phục em hy sinh tất cả cho anh ta, và anh đã chờ đợi - cũng với một
sự chắc chắn như vậy - để nghe tin về lễ cưới của em. Anh đã đo lường tình
yêu giữa em và Stephen bằng lòng dạ của anh. Nhưng anh đã lầm, Maggie.
Trong em còn có một cái gì mãnh liệt hơn tình yêu của em đối với anh ta
nữa.!!!“Anh sẽ không kể cho em nghe tâm trạng của anh trong khoảng thời
gian đó. Nhưng dầu cho giận dữ - dầu cho thống khổ - tình yêu của anh đối
với em cũng không cho phép anh tự sát. Maggie, anh muốn em gác lại tất
cả những ưu phiền, đừng tự trách mình đã gây khổ cho anh. Chính anh mới
là người đáng tự trách mình hơn cả, vì anh đã thúc giục em phải nói lên
tiếng yêu anh, đã khiến em phải bị ràng buộc vào anh. Em muốn chứng thật
những lời nói đó, và em đã chứng thật được. Nhưng, Maggie, anh đã chẳng
đòi hỏi em gì hơn là hãy nhớ tới anh mãi mãi. Anh biết chúng ta phải xa
nhau một thời gian dài vì miệng lưỡi độc ác của thế gian. Nhưng anh sẽ
không ra đi. Nơi nào em ở chính là nơi tâm hồn anh nương náu, dầu thân
xác của anh có phải rời xa ngàn dặm. Và xin em hãy nhớ rằng tình anh đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.