DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 67

bà Tulliver. Bà Tulliver đã chịu nhiều khổ sở vì thái độ khắt khe của chị
mình. Bà Glegg đội nón trong nhà – chiếc nón không buộc dây và hơi lệch
– bà vẫn thường đội như vậy khi đi thăm viếng hay đang lúc bực mình: sợ
bị trúng gió trong các ngôi nhà lạ. Cũng vì lý do đó, bà còn mang thêm một
chiếc khăn choàng cổ bằng lông chồn đen. Phải là người am hiểu về thời
trang mới biết rằng cái áo lụa đen của bà Glegg được may từ thời nào,
nhưng với những đốm vàng nhỏ li ti và mùi ẩm mốc thoang thoảng của nó,
đã được cất giữ trong tủ khá lâu.

Cầm một cái đồng hồ, bà Glegg thông báo cho bà Tulliver, vừa từ

dưới bếp lên, rằng đã gần mười hai giờ rưởi rồi.

Bà tiếp:

- Mấy lúc sau này không hiểu dì Pullet ra làm sao nữa. Chị em chúng

mình vẫn có lệ tới cùng một lúc – thời ba còn sống cũng vậy – không khi
nào có tình trạng người này phải chờ người kia cả nửa tiếng đồng hồ.
Nhưng nếu truyền thống gia đình bị phai lạt thì cũng không phải lỗi tại tôi.
Tôi sẽ không bao giờ là người tới quá trễ. Tôi cũng ngạc nhiên cho dì Dean
– dì ấy giống tôi nhứt. Nhưng nếu dì nghe tôi, Bessy, dì sẽ dọn ăn sớm hơn
một chút, thà sớm còn hơn là trì hoãn.

- Ồ, nhưng chắc họ sẽ tới kịp mà tới một giờ rưỡi mới nấu nướng

xong. Nhưng nếu chị không muốn chờ lâu thì để tôi dọn bánh phó mát và
rượu chát ra.

Bà Glegg lắc đầu, cười chua chát:

- Kìa, dì Bessy! Tôi tưởng dì hiểu tánh chị ruột của dì hơn ai hết chớ.

Tôi có bao giờ ăn vào giữa hai bữa đâu, chẳng lẽ cho tới bây giờ tôi lại phải
tập cái thói đó?

- Ồ, chị Jane, tôi biết làm sao bây giờ? Ông Tulliver không thích ăn

trước hai giờ, nhưng tôi đã cho dọn sớm hơn nữa giờ là vì chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.